Nhật Ký Chúng Mình Tuổi 50-2
H¶i Ng¶ CCH tåiSan José nhân Çám cܧi cûa Vy (Con gái Ƕc nhÃt cûa Bích Lan)
H¶i Ng¶ CCH tåi
tØ ngày 24
tháng 3 næm 2011 ljn ngày 27 tháng 3 næm 2011
Ngày 13 tháng 2 næm 2011
Thùy
My g†i ÇiŒn m©i v® chÒng tôi ljn ViŒt Taste d¿ bu°i chia tay trܧc khi nàng vŠ California v§i anh Liêm.
Tôi ngåc nhiên hÕi:
“Tr©i Öi! M§i Çó mà Çi rÒi sao My?”
“Còn
m§i gì n»a Cung Lan. M¶t næm tr©i My cÙ nÃn
ná ª låi bên này nên anh Liêm cÙ g†i hÓi My sang Çó hoài Çó ch§.”
Tôi
thª dài:
“VÆy
là CCH miŠn ñông thi‰u Thùy My rÒi! Tøi này h‰t còn ÇÜ®c t§i nhà My Ç‹ æn bún riêu, chä giò, bánh cæn nhÜ trܧc
n»a rÒi.”
“Thì
My cÛng muÓn ª bên này l¡m nên My m§i ª ljn hôm nay Çó ch§ Cung Lan ! My gºi ÇÒ
Çåc sang Çó h‰t trÖn rÒi mà ª låi, không chÎu Çi nên thäm quá chØng. MÃy tháng
nay My không có ÇÒ m¥c phäi mua tØng cái Çó Cung Lan. NhÜng mà lÀn này My phäi
Çi Ç‹ My sang Çó sºa soån nhà cºa cho các bån ª chÙ gÀn ljn ngày Çám cܧi cûa
con gái Bích Lan rÒi.”
Tôi
gÆt gù:
“¯
hén, m§i Çó mà còn m¶t tháng n»a ljn Çám cܧi cûa con gái Bích Lan. Mau quá
chØng!”
“ ñó
! Cung Lan thÃy không! Còn m¶t tháng n»a thì My phäi qua Çó sºa soån nhà cºa
ch§ anh Liêm sÓng Ƕc thân hÒi gi© không sºa sang nhà cºa gì cä.”
“CÀn
gì sºa sang. Có phòng cho cä b†n chun vô là ÇÜ®c rÒi. “
“ Úy
Çâu có ÇÜ®c Cung Lan. HÒi gi© änh có nhà nhÜng Çi làm tÓi ngày nên Çøng Çâu bÕ
Çó, My phäi d†n dËp Çàng hoàng Ç‹ Çón các bån ch§. Mà My nói trܧc rÒi, các bån
không cÀn thuê khách sån, t§i Cali
thì tøi My Çón vŠ nhà ª v§i tøi My. “
“ ¯! Thùy My Çã m©i thì tøi Lan nhÃt ÇÎnh phäi
nghe Thùy My, không dám trái l©i Çâu! LÀn này My Çi qua Çó ª luôn ch¡c anh Liêm
mØng l¡m! Ch§ hÒi Noel Cung Lan ch†c änh là Cung Lan giº Thùy My ª låi, anh giä
làm robot Çòi bóp c° Cung Lan Çó! “
Ti‰ng
My cÜ©i khë bên ÇÀu giây kèm ti‰ng nói:
“ Thì trܧc sau cÛng phäi Çi nhÜng vì My cÀn giäi quy‰t m¶t sÓ công viŒc nên m§i phäi
ª låi. Bây gi© viŒc xong h‰t rÒi thì My
Çi.”
Tôi
ch†c:
“ VÆy
My Çi vì anh Liêm hay vì d†n nhà Çón tøi Lan Çó? “
“ Thì
cÛng vì hai chuyŒn luôn! VÆy nhen Cung Lan, Cung Lan v§i anh HiŒp ljn ViŒt Taste d¿ bu°i tiŒc chia tay v§i My nhen.
Mình b¡t ÇÀu lúc 7 gi© Çó!”
“ Ch¡c
ch¡n là tøi Lan phäi có m¥t rÒi! A
My Öi, My gÀn Çi rÒi ch¡c mình
không nói chuyŒn ÇÜ®c lâu nên cho Cung Lan hÕi chuyŒn này nhen.”
“ ChuyŒn
gì vÆy Cung Lan ? ”
“ ChuyŒn
tên cûa My thôi mà! Ngày xÜa My có tên
Thùy Mœ chÙ Çâu phäi Thùy My mà sao My
chuy‹n thành Thùy My vÆy? N‰u phát âm theo ki‹u MÏ thì g†i là Mai ch§?”
“ Thì tåi tên ViŒt vi‰t không dÃu nên m†i ngÜ©i g†i
My làm My quen luôn. CÛng có vài ngÜ©i MÏ g†i My là Mai. Ch§ hÒi trܧc tên cûa My
là Thùy Mœ.”
“Cung
Lan còn nghe các bån nh¡c hoài chuyŒn My có tên là Thùy Mœ mà bÎ zero hånh ki‹m
n»a kìa! ChuyŒn ra sao vÆy My?”
“Thì
hÒi Çó trong gi© Công Dân Giáo Døc cûa thÀy ChÃn, mÃy tøi nó lÃy kËo æn vøng
rÒi xúi My æn luôn. My nhát quá không dám æn nên tøi nó cÙ xì xào bi‹u bÕ vào
miŒng æn Çi làm °ng nghe °ng quay låi b¡t quä tang My Çang bÕ cøc kËo vào
miŒng. Th‰ là °ng kêu My lên cho con zero hånh ki‹m ch§ sao Cung Lan!”
“ BÎ
oan nhÜ vÆy mà tøi nó còn ch†c Thùy My có tên Thùy Mœ mà æn con h¶t zÎt hånh
ki‹m m§i kh° chÙ!” Tôi vØa
cÜ©i vØa nói v§i gi†ng thông cäm.
“Ác nhÖn m¶t cái là khi My Çem bäng hånh
ki‹m vŠ nhà ba My qušnh My m¶t trÆn d»
l¡m Çó ch§ Cung Lan!”
Tôi
sºng sÓt: “Tr©i ÇÃt Öi! Sao
ba My bi‰t My có zero hånh ki‹m mà bÎ Çánh?”
“Thì
lúc nào mang bän thành tích bi‹u vŠ mà không n¶p cho °ng coi. ˜ng chºi My Çi
h†c không lo Çi h†c Çàng hoàng, æn vøng trong l§p Ç‹ bÎ zero. VÆy mà hÖn ba
mÜÖi læm næm rÒi, tøi bån còn nh¡c hoài cái vø tên Thùy My mà có zero hånh ki‹m.”
Tôi
cÜ©i phì rÒi nói b¢ng gi†ng mÖ màng:
“HÒi
Çó mà có zero thì nhÜ tr©i xÆp. BÎ zero hånh ki‹m nhÜ tàn Ç©i rÒi...nhÜng mà gi© nh¡c låi k› niŒm ngày xÜa
thÃy dÍ thÜÖng quá Çi! Thùy My cÛng nên vui
vì ÇÜ®c có k› niŒm nhÜ vÆy. Nh© vÆy mà
bån bè nh§ ljn mình và không th‹ nào quên ÇÜ®c.”
“
Thì Çó! Cho nên gi© Thùy My rÃt
thích g¥p bån bè. Không g¥p nh§ l¡m ch§! VÆy thôi nhen Cung Lan, Ç‹ My g†i cho
mÃy bån khác n»a. HËn g¥p anh HiŒp và Cung Lan
chiŠu tÓi ngày thÙ bäy tåi ViŒt Taste nhen.”
“ Ch¡c
vÆy rÒi. Cäm Ön Thùy My Çã báo cho Cung Lan bi‰t tin.”
*
* *
Ngày 19 tháng 2 næm 2011
ViŒt
Taste là quán æn ViŒt Nam
m§i mª trong thÜÖng xá Eden .
M¥c dù t†a låc trong m¶t góc khuÃt, quán có rÃt nhiŠu th¿c khách ljn vi‰ng.
Ngoài nhóm cûa chúng tôi còn có các nhóm l§n nhÕ cûa các anh chÎ væn nghŒ sï có
tên tu°i trong vùng Hoa ThÎnh ÇÓn.Ti‰p Çãi viên cûa quán rÃt trÈ và rÃt ân cÀn.
H† lÎch s¿ m©i chúng tôi ngÒi trong dãy bàn dài gÒm bÓn bàn ghép låi sát bÙc
tÜ©ng ÇÓi m¥t vŠ phía quÀy quán. Chúng tôi gÒm có gia Çình Thùy My, gia Çình em
cûa Thùy My là Hoàng MÖ và Lành, bån Thùy My là anh HÜng và Hoa, và nhóm CCH gÒm
Tuy‰t Lan, Båch Mai Anh, Ng†c Hoa,Tuy‰t Hoa (bån Ng†c Hoa) và v® chÒng chúng
tôi. Thùy My còn m©i các thành viên trong ban t° chÙc H¶i Ng¶ Võ Tánh N» Trung
H†c 2011 s¡p t§i nhÜ anh TrÀn Månh Hùng, v® là chÎ DiŒu PhÜÖng, chÎ VÛ Phan
Anh, và chÒng là anh Hi‹n.
Thùy
My vui mØng khi g¥p chúng tôi. Nàng læng xæng m©i m†i ngÜ©i vào bàn rÒi kêu
ti‰p Çãi viên phøc vø nܧc giäi khát. Sau Çó, nàng hÕi š chúng tôi nh»ng món æn
mà chúng tôi Üa thích. Chúng tôi nói là chúng tôi thích æn chung các món Ç‹ có
không khí cûa gia Çình và Thùy My Çã chiŠu š này. Khi các em ti‰p viên bày các
Çïa ÇÒ lånh, gÕi cuÓn và chä giò cho khai vÎ, Ng†c Hoa xin vài chi‰c dïa trÓng.
Tôi ngÖ ngác nhìn phía cuÓi bán, nÖi ngÒi cûa nh»ng ngÜ©i ljn trÍ rÒi sºng sÓt
kinh ngåc khi thÃy m¶t khay ÇÀy ¡p gÕi xoài xanh và §t ÇÕ trܧc m¥t Ng†c Hoa.
GÕi xoài xanh æn v§i nܧc m¡m me là món æn Ç¥c biŒt mà Ng†c Hoa Çã Çãi chúng
tôi trong bu°i h†p CCH miŠn ñông vào dÎp Noel næm 2010 vØa qua. ñây là món khoái
khÄu cho nh»ng ngÜ©i æn kiêng và là món hÃp dÅn cho phø n» chúng tôi. Còn gì
thú b¢ng ÇÜ®c æn món gÕi chua chua ngòn
ng†t này nhÜng ai có ng© nó này låi chui vào cái quán æn khá l§n nhÜ vÆy. Trong
lúc m†i ngÜ©i nuÓt nܧc mi‰ng Øng ¿c khi nhìn màu xanh cûa xoài, §t vàng, §t ÇÕ
tÜÖi rói rói cûa cái khay gÕi, Ng†c Hoa ÇÙng lên Çón lÃy næm cái dïa không tØ
tay cô ti‰p viên. Nàng dùng ÇÛa x§i, g¡p, và tém vén gÕi vun ÇÀy cho tØng
dïa rÒi nói
nh»ng ngÜ©i ngÒi gÀn kŠ chuyŠn chúng vŠ phía nh»ng ngÜ©i ngÒi ª xa. Tay thoæn tho¡t, nàng vui vÈ nói:
“Ng†c
Hoa bi‰t ai cÛng thích món này nên Ng†c Hoa làm Çó.”
MÃy
m® ngÒi gÀn nàng chép miŒng trÀm trÒ:
“ Thích
thì thích chÙ ai mà có thì gi© rÒi x¡t tØng c†ng công phu nhÜ th‰ này.”
“¯,
X¡t cho ÇÀy cái khay này cÛng mÃt cä ngày.”
M¶t gi†ng giÍu c®t nào Çó vang lên :
“ B¶ xin x‰p nghÌ Ç‹
làm gÕi Çãi bån hä Ng†c Hoa?”
Ng†c
Hoa thÆt tình Çáp:
“Thì
Thùy My nói h†p bån Ç‹ chia tay, Ng†c Hoa hÕi có thích gÕi xoài cûa Ng†c Hoa
không thì Ng†c Hoa Çem. Thùy My nói thích th‰ là Ng†c Hoa làm Çem theo. Ng†c Hoa
làm quen rÒi. ChØng m¶t ti‰ng là xong. CÀn nhÃt là mình ki‰m xoài xanh dòn và tÜÖi
thì gÕi m§i thÖm ngon ÇÜ®c. ñây nè nhen! Nܧc
m¡n me này bÕ vào m§i là tuyŒt v©i!”
Ánh
m¡t cûa chúng tôi không r©i tØng cº chÌ cûa nàng. Ai nÃy lÀn lÜ®t nuÓt nܧc
mi‰ng khi nhìn nh»ng Çïa gÕi chuyŠn ngang trܧc m¥t mình. M¶t vài ti‰ng than Çâu
Çó tØ phía ÇÀu bàn nÖi qui tø các ÇÃng mày râu:
“ Sao mà gan
quá không bi‰t!”
“ ¯, gan thÆt! Mà
nhà hàng này cÛng dÍ chÙ ª mÃy nhà hàng khác không cho Çem thÙc æn cûa mình vào
Çâu!”
Tôi cÛng nghï Ng†c Hoa gan nhÜ l©i
phán cûa ai Çó nhÜng khi thÃy các em ti‰p viên dºng dÜng v§i nh»ng dïa gÕi xoài
và ti‰p tøc chÃt ÇÀy các thÙc æn khác trên bàn nhÜ m¿c chiên, bò lúc l¡c, canh
chua, tôi Çoán là thÙc æn riêng cûa chúng tôi Çã ÇÜ®c chÃp thuÆn cûa chû nhà
hàng qua thông báo cûa Thùy My. Và cÛng có th‹ Thùy My Çã order khá nhiŠu món
nên cä chû và ngÜ©i phøc vø không màng ljn chuyŒn thÙc æn không phäi cûa quán h†.
ˆn b»a chính xong, chúng tôi rû nhau chøp hình. ñÀu tiên là chøp hình chung v§i nhau ª bÙc tÜ©ng có trang trí sau lÜng, k‰ ljn chøp chung v§i nh»ng ngÜ©i ngÒi gÀn, nh»ng ngÜ©i thân thi‰t rÒi chøp riêng v§i Thùy My. Nh¶n nhÎp và tíu tít d©i ch‡, Ç°i ch‡, Çi vào, bܧc ra Ç‹ lÃy ch‡ vØa š, chúng tôi hoàn toàn quên h£n s¿ có m¥t cûa nh»ng th¿c khách khác trong quán. CÛng may h† không hŠ có cº chÌ khó chÎu nào. Quay m¥t vŠ phía chúng tôi, h† Çã gºi cho chúng tôi nh»ng nø cÜ©i tÜÖi vui và thông cäm. Các ti‰p Çãi viên qua låi ngang ch‡ chúng tôi cÛng mÌm cÜ©i. Cô, chú nào không có Çïa thÙc tay trên tay, bÎ chúng tôi nh© làm nhi‰p änh gia ngay tåi ch‡. KhÓn kh° cho nhi‰p änh gia “ bÃt Ç¡c dï” phäi chøp ít nhÃt là ba lÀn vì có ngÜ©i than bÎ nháy m¡t hay bªi các ti‰ng kêu nài : “ Em, em, em! lÃy cái máy này chøp dùm cho chÎ luôn Çi em!”
M¶t ngÜ©i thanh niên trÈ, không hi‹u
là chû hay ti‰p Çãi viên, cÀm trên tay m¶t chi‰c máy chøp hình rÃt chuyên
nghiŒp ÇŠ nghÎ chúng tôi ÇÙng chung vào Ç‹ anh chøp cho m¶t tÃm hình. Chøp
xong, anh vào quÀy m¶t lát rÒi quay trª låi v§i m¶t tÃm änh l§n gÃp Çôi kh°
hình bình thÜ©ng trao t¥ng cho Thùy My. B†n con gái chúng tôi xúm ljn ch‡ Thùy
My ÇÙng Ç‹ xem hình. Vài m® c¢n nh¢n là m¡t bÎ nháy và ÇŠ nghÎ ngÜ©i thanh niên
này chøp låi cái khác. Có lë Çôi tai cûa ngÜ©i thanh niên này không chÎu n°i
ti‰ng nói lao xao và Òn ào cûa chúng tôi nên khi bÎ b¡t chøp låi anh Üng thuÆn
ngay. M†i ngÜ©i hò nhau ÇÙng trª låi ch‡ cÛ Ç‹ chøp tÃm hình khác và tôi låi theo
nh»ng ngÜ©i Çang len vào lÓi hËp cûa hàng gh‰ gÀn sát tÜ©ng Ç‹ ÇÙng sau hàng
ngÜ©i Çang ngÒi. ñÀu cûa tôi bÆt ra m¶t
ti‰ng than” Anh chàng chøp hình này ga læng thì ch‰t ch¡c thôi. M® nào cÛng kiŒn
là m¡t bÎ nháy thì chøp ljn khuya vÅn chÜa xong. “ May m¡n cho anh chàng này, tÃm hình
thÙ hai ÇÜ®c các m® b¢ng lòng sau khi ki‹m duyŒt kÏ lÜ«ng và Thùy My “ ÇÜ®c phép”gi» nh»ng khuôn m¥t dÍ thÜÖng dÍ m‰n cûa chúng tôi làm
hành trang tØ giã vùng Virginia này.
Khi món tráng miŒng ÇÜ®c bày trên
bàn, nh»ng âm thanh Òn ào cûa chúng tôi ch®t dÎu Çi. Nhâm nhi trái cây và Çông
sÜÖng, chúng tôi hܧng m¡t vŠ quÀy quán
nÖi có ngÜ©i thanh niên Çang ngÒi Çàn solo. Sau khi bän Ƕc tÃu cûa anh vØa chÃm dÙt, chúng tôi xôn
xao ÇŠ nghÎ Tuy‰t Lan hát cho chúng tôi nghe. Tuy‰t Lan lÜ«ng l¿ vì nàng ngåi
gi†ng ca không ÇÜ®c °n sau m¶t trÆn cäm. LÀn này thì chúng tôi vin vào s¿ chia
tay cûa Thùy My Ç‹ réo Tuy‰t Lan Çi ljn ch‡ ngÜ©i Çang ngÒi Çàn và Tuy‰t Lan Çã
phäi ngoan ngoãn nghe theo. Không nhÜ Tuy‰t Lan lo ngåi, gi†ng hát cûa nàng có
hÒn và Çiêu luyŒn ljn Ƕ ch‰ ng¿ h‰t s¿ Òn ào trong quán. S¿ im l¥ng không ng© này Çã làm
tôi cäm thÃy t¿ hào có m¶t ngÜ©i bån hát hay nhÜ th‰. Thú vÎ hÖn là nhìn dáng
dÃp nhÕ bé cûa Tuy‰t Lan cÀm micro ÇÙng hát cånh ngÜ©i ngÒi Çàn. Hình änh này Çã tåo cho nh»ng ngÜ©i Çang l¡ng nghe cäm giác Ãm cúng
và gÀn gÛi. M¶t ngÜ©i Çàn ông trung niên ngÒi trong m¶t nhóm Çông không kém
nhóm chúng tôi, ÇÙng lên v‡ tay tung hô Àm Ì và yêu cÀu “Bis! Bis!” sau khi Tuy‰t Lan dÙt l©i. Vì th‰ Tuy‰t Lan låi hát thêm bài hát n»a.
Chúng tôi nghe thêm vài gi†ng ca cûa nh»ng khách æn trong quán sau Çó lÀn lÜ®t chào
chia tay v§i Thùy My.
Ra ljn bãi ÇÆu xe v¡ng vÈ, m†i ngÜ©i
vÅn còn bÎn rÎn, bàn tán vŠ ÇÎa Çi‹m t° chÙc tåi Virginia cûa H¶i Ng¶
Võ Tánh N» Trung H†c Nha Trang 2011 næm nay và hËn g¥p låi trong bu°i h†p Ban T°
ChÙc H¶i Ng¶ rÒi m§i chÎu chia tay.
Bܧc vŠ phía xe cûa mình, tôi hÕi chÒng tôi:
“ H†p
v§i bån em vui không anh?”
“ Vui
chÙ! Vui nhÃt là cänh Ng†c Hoa bÜng cái khay gÕi vào quán. Ai ng© Ng†c Hoa gan
d» vÆy!”
“ Em
nghï là Thùy My Çã hÕi š ki‰n cûa chû quán rÒi nên Ng†c Hoa t¿ nhiên nhÜ vÆy.
NhÜng mà có gì Çáng g†i là gan, mình Çem thÙc æn t§i h† không chÎu thì không
mang ra.”
“ VÆy
rÒi mang ra ÇÙng ngoài quán luôn hä?”
“ Thì
em chÌ nói Çåi vÆy thôi chÙ em nghï Thùy My Çã ÇiŠu Çình trܧc v§i chû quán rÒi.
Làm sao mà Thùy My Ç‹ Ng†c Hoa ª vào tình trång ti‰n thoái lÜ«ng nan ÇÜ®c!” NgÜng m¶t lúc, tôi tûm tÌm cÜ©i nói
ti‰p: “ Bây gi© mà anh nói tøi em gan, không hi‹u ba mÜÖi sáu næm
trܧc Çây anh nói tøi em gan c« nào. Anh bi‰t th©i trung h†c cûa tøi em, bÎ
trÙng vÎt hånh ki‹m tܪng nhÜ tr©i sÆp
nhÜng mà tøi em Çâu có ngán. Khi thÀy cô sÖ hª là tøi em æn vøng trong
l§p ngay. Không hi‹u sao æn vøng låi ngon tuyŒt v©i hÖn các lÀn æn trên Ç©i vÆy
không bi‰t n»a. Mà có lë vì vÆy mà æn vøng trª thành cái thú gan då cûa b†n con gái tøi em Çó anh.”
Không
nghe chÒng tôi bình phÄm gì, tôi hào
hÙng nói ti‰p:
“ ˆn
vøng xoài me °i cóc là k› niŒm Çáng nh§ cûa tøi em chÙ Çâu nhÜ mÃy anh con trai
trÜ©ng anh, không có k› niŒm gì sâu ÇÆm cä. Anh cÙ nói là th©i anh , tøi anh
cÛng quÆy l¡m mà anh ch£ng bao gi© nói anh quÆy chuyŒn gì ra chuyŒn gì!”
“ Gi«n
hoài em, th©i trung h†c thì tøi anh lo h†c nên không có gì thÆt nhÜng khi tøi
anh ª kš túc xá ñà Låt cÛng có nhiŠu chuyŒn Çáng nh§ l¡m chÙ sao không.”
“ ChuyŒn
æn vøng hä?”
“
Còn hÖn chuyŒn æn vøng cûa
tøi em n»a ! Em cÛng bi‰t là sau næm 1975 em mi‰ng
æn rÃt khó ki‰m chÙ gì? Tøi sinh viên ª xa nhà nhÜ tøi anh bÎ Çói liên tøc vì thÙc æn ª tÆp th‹ không có
bao nhiêu mà tr©i lånh låi mau Çói, cho nên tÓi tÓi tøi nó phäi lÈn vào vÜ©n
ngÜ©i ta Çào tr¶m cà rÓt, khoai tây vŠ lu¶c æn. BÎ tr¶m nhiŠu lÀn chû vÜ©n canh
b¡t hai th¢ng bån anh, rÒi kêu du kích giäi tøi nó lên phÜ©ng. Hai th¢ng này
khai v§i du kích là Çang Çi ngang vÜ©n m¡c cÀu tìm ch‡ Ìa vÃt ai dè bÎ b¡t.
CÛng may là hai th¢ng này là dân ñà Låt, chÙ không phäi là sinh viên sÓng ª Kš
Túc Xá, nên khai láo mà ÇÜ®c tøi du kích phÜ©ng tin nên tha cho. Mà hai th¢ng
này ng¶ l¡m, thích chÖi b†n anh nên hÍ khi nào tøi nó thÃy tøi anh Çói là æn
tr¶m cho tøi anh æn.”
“ Thäm d» vÆy?”
“ ¯ Có lÀn thäm nhÃt là th¢ng Phi. Nó thÃy xe ng¿a
chª cà rÓt r§t mÃy trái nó chåy theo lÜ®m nhÜng ngåi con gái cÜ©i nên vØa chåy,
vØa lÜ®m vØa giÃu vào áo khoác nào ng© không bi‰t làm sao mà nó læn tØ trên ÇÒi
læn xuÓng dÓc, áo quÀn lÃm ÇÃt ÇÕ h‰t
trÖn. VÆy mà cà rÓt vÅn còn cuÓn trong áo m§i hay ch§.”
“ Tr©i
ÇÃt!”
“
¯
mà thäm nhÜ vÆy æn thì thÃy ngon và vui l¡m. Dân xa nhà Çói nhÜ tøi anh mà cÛng
nghï chuyŒn æn reveillon chÙ ch£ng tØ. Em bi‰t ñà Låt có nhiŠu thông chÙ gì?
Tøi anh ‘canh me’ ch¥t m¶t cây non ÇËp nhÃt Ç‹ gi»a phòng rÒi nÃu cháo gà Çón
Giáng sinh. TÙc cÜ©i là khi cä b†n æn con gà æn xong, xÜÖng còn bÓc khói là em
bi‰t tøi anh Çói ljn chØng nào. Mà lúc Çó không có dao ch¥t. Næm th¢ng anh dùng
tay xé gà ra æn nhÜ b†n cái bang!”
“
Gà
ª Çâu ra mà các anh nÃu cháo? Hùn tiŠn låi mua hä?”
“ Làm gì có chuyŒn sang vÆy! T¿ dÜng có m¶t con
gà låc vào ch‡ kš túc xá, lÄn quÄn trong khu này không chÎu Çi. TÓi nào nó cÛng ngû ª trên m¶t cây
cÓ ÇÎnh nên tøi anh lÃy thÙc æn thØa Ç° dܧi gÓc cây cho nó æn. ñ‰n Noel thì
tøi anh leo lên cây b¡t nó làm thÎt æn.”
Tôi chép miŒng:
“Th©i
Çó æn uÓng thi‰u thÓn, thäm thÆt!”
“Thäm
thì thäm nhÜng tøi anh quÆy l¡m chÙ Çâu ngán chuyŒn Çói. Có hôm hÙng chí t¿
nhiên cä b†n không æn cÖm mà cá th¢ng Hoàng æn h‰t nÒi cÖm, phÀn cûa næm th¢ng,
thì ÇÜ®c ly chè. Th‰ là th¢ng Hoàng ÇÒng š, hì høc æn cho b¢ng h‰t m¶t nÒi cÖm
ÇÀy Ç‹ có m¶t ly chè.”
“Anh Hoàng chÒng cûa Vân Thanh h†c trÜ©ng N»
Trung H†c HuyŠn Trân v§i tøi em Çó hä anh?”
“ ¯! Hoàng chÒng Vân Thanh bån em. Nó gÀy mà æn
nhiŠu ghê l¡m.”
“ GÀy thÀy cÖm mà! NhÜng mà tiŠn Çâu mà các anh
mua chè Ç‹ khao?”
“
ñâu có tiŠn! Làm gì mà có! Tøi
anh toàn mua n® quán chè trܧc m¥t cÜ xá. Mà tøi nó thÜ©ng cº anh mua chè thi‰u n®. Anh luôn là th¢ng Çåi diŒn
b†n nó Çi mua chè kš s°. Khi nào má gºi
tiŠn cho hay tøi nó có ÇÜa thì anh trä cho bà bán quán.”
NgÜng m¶t lúc chÒng tôi nói ti‰p:
“Mà th¢ng
Hoàng chÌ th¡ng lÀn æn h‰t nÒi cÖm thôi chÙ lÀn tøi anh cá nó æn hai chøc chén
chè thì nó thua. Nó æn mÜ©i bÓn chén chè thì ÇÀu hàng. Nó nói hai chøc chén chè
thì không nhiŠu nhÜng chÃt ng†t làm nó ngán, không th‹ æn ti‰p ÇÜ®c.”
“Th©i Çói æn nhÜ vÆy mà các anh låi lÃy thÙc
æn ra cá thì Çúng là h‰t nói ÇÜ®c rÒi!”
“Cá là cái thú cûa tøi anh mà lÀn cá nào ‘ông
Hoàng’ cÛng xung phong tham gia cä. Có lÀn tøi anh Çi b¶ tØ kš túc xá ljn
trÜ©ng, ngang qua cái hÒ bÓc khói do sÜÖng lånh, tøi anh cá th¢ng nào gan nhäy
xuÓng hÒ thì ÇÜ®c ly chè th‰ là th¢ng Hoàng xung phong tÒng ngÒng nhäy xuÓng
hÒ.”
Tôi cau mày:
“Còn m¥c ÇÒ lót không vÆy?”
“
ñã
nói tÒng ngÒng rÒi còn hÕi còn ÇÒ lót không! N‰u m¥c quÀn lót ܧt làm sao Çi
h†c?”
“ Nghïa là sexy 100 phÀn træm hä?”
“ChÙ
sao n»a!”
“ Tr©i ÇÃt Öi! L« mÃy cô sinh viên Çi ngang
thÃy làm sao?”
“Thì cá
mà. MuÓn tham gia thì ráng chÎu ch§!”
“RÒi sao n»a?”
“Thì
ngâm mình xong, nó ÇÜ®c công nhÆn th¡ng cu¶c, l¶i låi lên b©, vuÓt ngÜ©i cho
h‰t nܧc rÒi m¥c quÀn áo Ç‹ Çi h†c ch§ sao!”
Tôi cÜ©i ng¥t nghëo :
“Tr©i
ÇÃt Öi! Ch¡c là Thanh v® änh không bi‰t chuyŒn chÒng mình ‘công xúc tu sï’ Ç‹
ÇÜ®c æn ly chè vÆy Çâu! ñ‹ hôm nào em g†i cho Thanh k‹ chuyŒn này m§i ÇÜ®c.”
“VÆy gi© còn nói là tøi con trai b†n anh không
có chuyŒn quÆy nhÜ b†n em n»a không?”
“N‰u anh không k‹ thì làm sao em bi‰t ÇÜ®c! Hôm
nay cÛng nh© anh thÃy Ng†c Hoa Çem khay gÕi, và nghe em k‹ chuyŒn æn vøng trong
l§p cûa b†n em nên anh m§i nh§ ljn nh»ng k› niŒm cûa anh phäi không? N‰u anh
ÇÜ®c h†p m¥t bån cûa anh nhÜ em thì anh së còn có nhiŠu k› niŒm nhÜ tøi em bây
gi© vÆy.”
“ Anh bi‰t rÒi! ñó là cái ‘chiêu’ cûa em trܧc
khi Çi h†p bån Çó mà!”
*
* *
Ngày 24 háng 3 næm 2011
Chúng tôi g¥p nhau tåi phi trÜ©ng Dulles vào
Çúng sáu gi© sáng nhÜ Çã hËn. Lên ÇÜ©ng bay sang sang San Jose lÀn này, Båch
Mai Anh không Çi cùng chúng tôi. Nàng s® cänh dÆy s§m cûa ngÜ©i ÇÜa ra phi
trÜ©ng, trÍ hËn v§i ngÜ©i hËn ª phi trÜ©ng và phäi chåy thøc mång trong phi
trÜ©ng nhÜ lÀn trܧc nên Çã Çi tØ chiŠu hôm qua. Chúng tôi chÌ có Tuy‰t Lan, Tuy‰t
Mai , Hoàng MÖ (em Thùy Mœ) và tôi , Çi chung v§i gia Çình anh HÜng, ngÜ©i hàng
xóm cûa Bích Lan khi h† ª Nha Trang ViŒt Nam trܧc næm 1975. Anh HÜng là
ngÜ©i tình nguyŒn mua vé dùm nhóm chúng tôi Ç‹ chúng tôi Çi cùng chuy‰n bay v§i
gia Çình cûa anh. Oái æm thay tháng hai và tháng ba cûa næm 2011 có các ngày
giÓng nhau nhÜ Çúc nên anh HÜng Çã Ç¥t
mua nhÀm tØ ngày 24 ljn ngày 28 tháng 2 thay vì tØ ngày 24 ljn ngày 28 tháng 3,
2011. Nh© Tuy‰t Mai phát hiŒn, anh HÜng Çã mua cho chúng tôi vé khác nhÜng anh phäi
chi thêm sÓ tiŠn khác cho hãng máy bay khác chÙ không ÇÜ®c hãng máy bay mua nhÀm thay Ç°i ngày gi© và chuy‰n bay khác cho. Vì vÃn ÇŠ này, tôi cäm
thÃy rÃt ái ngåi khi g¥p v® chÒng anh trong lúc cùng nhau lên ÇÜ©ng. Tôi không cäm
thÃy vui khi lên ÇÜ©ng cho chuy‰n Çi này
vì hình änh tan thÜÖng cûa trÆn sóng thÀn ª NhÆt vào ngày 15 tháng 3 vØa qua
vÅn còn ám änh trong ÇÀu tôi. Ngoài ra, nh»ng tin ÇÒn vŠ cá ch‰t n°i Çen lai
láng trên các vùng bi‹n và nh»ng Ç®t
sóng thÀn tÜ®ng t¿ v§i NhÆt së xäy ra tåi các vùng bi‹n California làm tôi cäm thÃy lo l¡ng hÖn. Tôi
tâm tình v§i Tuy‰t Lan chuyŒn mình bÆn tâm và Tuy‰t Lan cÛng thÓ l¶ r¢ng nàng Çang
có cùng nh»ng lo l¡ng tÜÖng t¿. Sau khi thì thÀm, chúng tôi ÇÒng š r¢ng n‰u
vùng bi‹n California
có sóng thÀn nhÜ NhÆt thì Çó là sÓ phÀn cûa chúng tôi chÙ chúng tôi không th‹
nào tØ chÓi tiŒc cܧi cûa con gái Bích Lan. CuÓi cùng, hai ÇÙa tôi Çã trÃn an
nhau b¢ng suy luÆn cûa hai nhà “ÇÎa chÃt h†c” r¢ng hiŒn tÜ®ng cá Çen
ch‰t ª bi‹n kia là do nh»ng Ç®t núi lºa hay Ƕng ÇÃt xäy ra ª dܧi Çáy cûa Çåi
dÜÖng và sÙc nóng bÕng Çã cá ch‰t hàng hà sa sÓ nhÜ vÆy.
M†i lo l¡ng cûa Tuy‰t Lan và tôi giäm b§t Çi
khi chúng tôi qua tråm ki‹m soát cûa các nhân viên Häi Quan. Tåi Çây, Tuy‰t Mai
bÎ gi» låi vì b¶ semaine vàng ª c° tay cûa nàng tåo nh»ng ti‰ng reng . Cô nhân
viên ki‹m soát không nh»ng dùng máy rà kh¡p ngÜ©i Tuy‰t Mai mà còn dùng ngón
tay trÕ móc vào túi quÀn nàng Ç‹ dò xét khi‰n chúng tôi không khÕi bÆt cÜ©i khi
ÇÙng ch©. Khi Tuy‰t Mai ÇÜ®c phóng thích, chúng tôi v¶i vàng kéo hành lš Çi nhanh ljn c°ng cûa chuy‰n bay mình nhÜng không
ngØng nh¡c låi cänh buÒn cÜ©i vØa xäy ra.
Lên máy bay, theo sÓ vé, chúng tôi ngÒi theo
tØng c¥p. Tuy‰t Mai ngÒi cånh Tuy‰t Lan trܧc hàng gh‰ cûa Hoàng MÖ và tôi trong
khi v® chÒng anh HÜng rÒi sau lÜng hai ÇÙa tôi. Hoàng MÖ vÓn là ngÜ©i hay quan
tâm ljn m†i ngÜ©i xung quanh nên ngÒi gÀn cånh nàng nhÜ ÇÜ®c gÀn nàng tiên hiŠn
dÎu. Nàng không ngØng hÕi thæm sÙc khÕe cûa con trai anh HÜng vì cháu hiŒn Çang
bÎ cäm. Quay ra sau liên hÒi, nàng trao cho nó kËo, I pod và gi§i thiŒu các
phim hay trong máy. Tôi cÛng ÇÜ®c Hoàng MÖ chæm sóc h‰t sÙc ân cÀn. Lúc thì
nàng trao cho tôi nh»ng món æn v¥t, lúc thì kê cái gÓi ÇŒm dܧi ÇÀu tôi và lúc
thì Çút m¶t Óng nghe vào tai tôi Ç‹ tôi nghe nhåc. Sau Çó, nàng k‹ cho tôi nghe
nh»ng chuyŒn buÒn vui xäy ra trong cu¶c
Ç©i cûa nàng. S¿ tâm tình chân thÆt cûa nàng cho tôi cäm thÃy mình ÇÜ®c tín
nhiŒm m¶t cách tuyŒt ÇÓi. Nhìn nh»ng Çám mây tr¡ng qua làn kính cûa máy bay,
tôi thÃy lòng mình thÆt nhË nhàng và thÆt thanh thän. Nh»ng lo l¡ng vŠ thiên
tai và cái ch‰t Çã bi‰n mÃt t¿ lúc nào. Trong tâm hÒn tôi chÌ có tình bån nÒng
nàn và tình yêu thÜÖng chân thành cûa con ngÜ©i.
Anh Liêm và Thùy My Çón chúng tôi ngay ª c°ng
ra trong phi trܩng San Francisco .
Sau khi m©i v® chÒng anh HÜng ngày mai ljn nhà d¿ tiŒc và chia tay v§i h†, anh
Liêm và Thùy My ÇÜa chúng tôi ljn m¶t quán æn ngay trong phi trÜ©ng Ç‹ æn trÜa
và ch© ljn gi© Çón Minh Tuy‰t và Bé Ry. ñang æn chúng tôi nhÆn ÇiŒn cûa Bích
Lan báo là Båch Mai Anh bÎ tai nån xe hÖi tÓi hôm qua. NgÜ©i Çón Båch Mai Anh
là chÒng s¡p cܧi cûa Kim Vân, và Kim Vân, bån h†c l§p 9/4 sau Çó h†c l§p 10A
v§i Båch Mai Anh tåi trÜ©ng N» Trung H†c HuyŠn Trân Nha Trang. Bích Lan k‹ là
Båch Mai Anh muÓn tåo cho bån bè s¿ bÃt ng© b¢ng cách m©i Kim Vân d¿ Çám cܧi
Bé Vy nhÜng bây gi© thì Båch Mai Anh không th‹ là ÇiŠu Çó ÇÜ®c vì nàng bÎ tai
nån xe và nh»ng ngÜ©i mà nàng ÇÎnh mang cho bån bè tin vui bÃt ng© thì gi© Çây nàng phäi báo tin buÒn v§i Bích
Lan là h† Çang bÎ thÜÖng rÃt n¥ng . Bích Lan k‹ là Båch Mai Anh không hŠ hÃn gì
nhÜng nàng không th‹ g¥p chúng tôi hôm nay. Båch Mai Anh không th‹ nào bÕ bån n¢m
trong bŒnh viŒn khi hai ngÜ©i bÕ thì gi© Çón nàng. Tin d» làm chúng tôi buÒn
nhÜng rÒi phäi cÓ quên vì chúng tôi không bi‰t phäi làm gì Ç‹ giäi quy‰t s¿ không may cûa bån mình. M¶t lát
sau, Båch Mai Anh g†i báo cho chúng tôi bi‰t tai nån xäy ra nhÜ th‰ nào, tình
trång sÙc khÕe cûa nàng và nh»ng ngÜ©i Çón nàng ra sao và cho chúng tôi ÇÎa chÌ
cûa nÖi nàng cÜ ngø Ç‹ chúng tôi ljn lÃy bánh bèo mà nàng Çã order. Nàng
k‹ là nàng không bÎ gì trÀm tr†ng nhÜng
nàng không th‹ h†p bån vì nàng phäi vào
bŒnh viŒn Ç‹ thæm nom Kim Vân và chÒng s¡p cܧi cûa Kim Vân. Chúng tôi nghe
tình cänh cûa Båch Mai Anh thì buÒn quá nhÜng không ai nói v§i ai là së làm gì
cho nàng, ngoài chuyŒn làm y theo l©i
nàng cæn d¥n. ˆn uÓng xong chúng tôi tìm tuy‰n bay cûa Minh Tuy‰t rÒi ngÒi ch© ngay
nÖi c°ng ra. NhÜ chim h†p Çàn, hai mË con Minh Tuy‰t và chúng tôi ríu rít không
ngØng k‹ chuyŒn anh Liêm bÕ xách tay cûa em v® chåy theo m¶t
cô nào dáng giÓng Minh Tuy‰t . Tuy‰t Lan còn giä tܧng chåy cûa anh Liêm và
gi†ng Hu‰ nhåi cûa anh “ Minh TuyŒt! Minh TuyŒt!” làm cä b†n cÜ©i muÓn nÙt bøng. CÜ©i xong, chúng
tôi chép miŒng k‹ chuyŒn cûa Båch Mai Anh. Minh Tuy‰t than tr©i rÒi k‹ l‹
chuyŒn th©i ti‰t xÃu và chuyŒn trÍ máy bay cûa nàng. Tâm tình than vãn m¶t hÒi
chúng tôi løc Çøc kéo hành lš Çi ra ch‡ ÇÆu xe.
Anh Liêm Çã khá chu Çáo khi thuê xe nên chúng
tôi có th‹ chÃt tÃt cä các va li, và xách tay l§n nhÕ và còn có ch‡ ngÒi r¶ng
rãi, thoäi mái. Ngay cä khi anh chª chúng tôi ljn phi trÜ©ng San José Ç‹ Çón anh
Lành và chÃt thêm hành lš, chi‰c xe van khá l§n này vÅn còn ch‡ r¶ng và chúng
tôi vÅn còn cäm giác dÍ chÎu và khoan khoái. Anh Liêm ÇÓi v§i bån cûa v® và em
v® h‰t sÙc tÆn tâm. Anh nói cÜ©i vui vÈ, không ngØng hÕi han tØng ngÜ©i trong
xe, k‹ chuyŒn vui và gi§i thiŒu các nÖi khi xe Çi qua các phÓ c‡, các khu thÜÖng måi, và
các khu có nhiŠu ngÜ©i ViŒt cÜ trú. Sau Çó anh còn giÍu v§i anh Lành vŠ nh»ng
con ÇÜ©ng t¡t Ç‹ tránh nh»ng ÇÜ©ng kËt xe trong gi© cao Çi‹m trong khi tìm ÇÎa chÌ cûa Båch Mai Anh Ç‹ lÃy bánh bèo
và ÇÜa chúng tôi vŠ nhà.
Nhà anh Liêm và Thùy My t†a låc tåi m¶t nÖi
rÃt yên bình và thanh tÎnh. Trܧc m¥t nhà, chÌ có vài chi‰c xe âm thÀm qua låi.
Không hŠ có ti‰ng còi xe, hay ti‰ng nói cÜ©i huyên náo cûa nh»ng ngÜ©i lai vãng hay tø tÆp nhÜ nh»ng nÖi mà chúng tôi
vØa Çi qua. XuÓng xe, b†n con gái chúng tôi tìm hành lš cûa mình, rÒi nÓi Çuôi
nhau ÇÙng ch© Thùy My mª cºa. NgÜ©i nào ngÜ©i nÃy hí hºng nÓi Çuôi, bܧc nhanh
ljn bÆc cÃp. Hoàng MÖ và Tuy‰t Lan ÇÜ®c anh Lành và anh Liêm ga læng kéo va ly
cho, ränh rang ÇÙng nhìn xung quanh rÒi trÀm trÒ khen ng®i nh»ng khóm hoa trܧc
nhà. Hoàng MÖ hÕi:
“
Hoa
kèn này chÎ My lÃy giÓng ª Çâu mà ÇËp quá vÆy chÎ My?”
“
ChÎ
Çâu có trÒng. Nhà anh Liêm có trܧc rÒi Çó ch§.”
“
Ña vÆy hä? Hoa kèn
bên này ÇËp quá! Bên mình cÛng có loåi hoa này nhÜng Çâu có to nhÜ vÀy phäi
không mÃy chÎ?”
Tuy‰t Lan gÆt gù:
“¯, loåi hoa kèn này l§n thÆt! Khóm hoa
kèn tr¡ng này làm cæn nhà trông sang quá!”
“Chút n»a em ra c¡t vài cành c¡m trÜng trong
nhà m§i ÇÜ®c.”
Tôi
li‰c m¡t nhìn các khóm hoa m¶t cách th© Ö, lòng nôn nao chÌ muÓn ng¡m cách bài
trí cûa cæn nhà sau m¶t tháng sºa sang cûa Thùy My mà thôi. V¶i vàng theo gót
cûa ngÜ©i Çi trܧc, tôi lách v¶i vào nhà. Cæn phòng khách sáng trÜng v§i màu
kem nhåt. Mùi thÖm cûa sÖn m§i nÙc mÛi làm tôi phäi thÓt lên :
“ My sÖn nhà hä ?
Tܪng My chÌ d†n dËp thôi ch§!”
“Thì My
vØa d†n vØa sÖn Çó chÙ Cung Lan. Ngày nào cÛng vÆy, hÍ anh Liêm vØa bܧc ra
khÕi nhà Çi làm là My b¡t tay vào viŒc thu d†n, gi¥t giÛ và sÖn ph‰t. M‡i tuÀn,
My chÃt không bi‰t bao nhiêu thùng Ç‹ Ç° rác. Máy gi¥t thì làm viŒc liên tøc tØ
sáng ljn chiŠu. NhÜng mà My chÌ sÖn ÇÜ®c phòng khách, phòng æn, phòng gia Çình,
phòng cûa con gái My, phòng t¡m và nhà b‰p thôi ch§ My chÜa sÖn ÇÜ®c phòng cho
tøi My.”
“Tr©i
ÇÃt! ñâu ng© m¶t tháng mà My làm quá tr©i nhÜ vÀy. My còn sÖn màu khác nhau cho
các phòng nhÜ th‰ này tÓn công bi‰t mÃy mà k‹. “
“Ð, My thích m‡i phòng m‡i màu khác nhau cho vui m¡t.
My sÖn phòng khách màu kem cho h®p màu cûa b¶ sô pha. Phòng æn này màu vàng vì
My có hoa ki‹u chÜng cÛng màu vàng. Phòng ngû cûa khách thì My sÖn màu xanh lá
cây.Cho ông Lành ª phòng xanh lè Çó. Nhà b‰p Çây thì màu ÇÕ. Còn phòng con gái
cûa My ª trên lÀu thì My sÖn màu tím vì
nó thích màu tím. ChÌ có phòng cûa tøi My thì My chÜa sÖn kÎp nên Ç‹ vÆy. Gi©
các bån Çem h‰t ÇÒ Çåc lên phòng màu tím ª trên lÀu t¡m rºa Çi rÒi mình æn
chiŠu. My Çã nÃu s¤n bò kho và chuÄn bÎ ÇÀy Çû các món æn v¥t cho các bån. Còn
có trái cây n»a nè. “
ñám Çàn bà chúng tôi, bÕ m¥c hành lš cûa mình
dܧi chân cÀu thang, bܧc theo Thùy My dåo quanh nhà, sušt xoa công sÙc mà nàng
bÕ ra cho cæn nhà, khen ng®i anh Liêm có phܧc, trÀm trÒ các thÙc æn mà Thùy My
chÃt ÇÀy trong nhà b‰p rÒi m§i løc tøc kéo lên lÀu ljn ljn phòng mình. Cæn
phòng cûa chúng tôi có màu tím v§i nh»ng chi‰c rèm cºa voan màu tím nhåt rÃt Üa
nhìn. X‰p va li mình vào trong m¶t góc trÓng, tôi khoan khoái ngÒi du‡i dài chân
trên thäm, nhìn khung cänh nên thÖ xung quanh mình rÒi nói Çùa:
“ Thùy My thÆt là t‰ nhÎ ! Bi‰t mình ª tu°i hoàng hôn cho nên cho tøi mình ª trong cæn
phòng màu tím.”
Tuy‰t
Mai ch†c:
“ Nàng này Çúng là ba ch§p ba nháng ! Thùy My nói con gái Thùy My thích màu tím nên Thùy My
sÖn màu này, nào có chuÄn bÎ gì cho tu°i hoàng hôn cûa nàng Çâu mà nàng nói nhÜ th‰! ”
Tôi trä
ÇÛa:
“ NhÜng mà con gái cûa Thùy My h†c xa chÜa ÇÜ®c
ª, tøi mình Çã khai måc rÒi thì cÙ xem nhÜ là Thùy My dành cho mình Çi ! ñ‹ Cung Lan lÃy
máy hình rÒi mình chøp chung làm k› niŒm. “
Tuy‰t
Lan giãy näy :
“ Thôi Çi ! Tóc tai bù xù låi chÜa
t¡m rºa gì cä, Tuy‰t Lan không chøp Çâu.”
Minh Tuy‰t nhæn m¥t:
“ ChÜa t¡m rºa d†n dËp Çã lo chuyŒn chøp hình!”
Tuy‰t Mai gàn theo :
“ ¯ Không ai chøp Çâu !Cung
Lan muÓn chøp thì chøp Çi!”
“ VÆy thì Tuy‰t Mai chøp cho Cung Lan Çi ! Bäo Çäm sau này các m® së thèm tÃm hình trong cæn phòng
màu tím này.”
“ Thôi Çi ! Ai mà thèm ! MuÓn thì Ç‹ Mai chøp dùm cho.”
“ ¯ ! VÆy lÃy máy hình này chøp
cho Lan Çi!”
“ Tr©i ÇÃt !B¶ Cung Lan tính chøp v§i
ÇÓng vali giÕ xách này hª?”
“ Ch§ còn gì n»a ! Chøp nhÜ vÆy m§i t¿
nhiên! Chøp Çi mà!”
“ RÒi ! Xong
rÒi nè.”
“Ña?
Sao mau quá vÆy ? ñâu ÇÜa Lan ki‹m låi xem hình có OK không! ñÜ®c rÒi!
MÜ©i næm n»a tÃm hình này giá trÎ h‰t bi‰t!”
“ Giá trÎ gì?”
“
Ghi
låi k› niŒm cûa thi‰u n» hoàng hôn trong cæn phòng tim tím.”
Tuy‰t
Mai cÜ©i hŠ hŠ, ÇÙng dÆy:
“ Cho Lan mÖ m¶ng, Mai Çi t¡m Çây!”
Chúng tôi t¡m rºa thay ÇÒ xong, ÇÎnh
xuÓng nhà thì anh Liêm và anh Lành gõ cºa vào phòng v§i hai chi‰c h¶p Ç¿ng giÜ©ng hÖi. H†
hÕi chúng tôi muÓn Ç¥t chúng ª nÖi nào.Khi h† kéo hai chi‰c giÜ©ng ny long ra
khÕi h¶p và Ç¥t chúng vào vÎ trí chúng tôi thích, hình änh cûa nh»ng cái phao
bi‹n xËp ÇÜ®c ph°i phình b¢ng miŒng cûa nh»ng ÇÙa con trai ª trên bi‹n Nha
Trang næm xÜa hiŒn rõ trong ÇÀu tôi. Tôi thÀm nghï : “ ThÃy mÒ không ! Hai ông này mà th°i hai mi‰ng
giÜ©ng này phÒng lên Çû cho næm sáu m®
này thÜ®ng lên ngû có nܧc ch‰t s§m!” Lát sau, tôi cÜ©i thÀm: ”
Mình nhà quê thÆt! Không
hi‹u sao mình låi nghï hai °ng th°i b¢ng miŒng?” khi
thÃy anh Liêm trao cái Óng bÖm cho anh Lành. Hai ngÜ©i Çàn ông hì høc bÖm m¶t lúc, kêu chúng tôi n¢m
lên thº, rÒi bàn v§i nhau Ç°i Óng bÖm khác Ç‹ bÖm nhanh hÖn và có Ƕ phÒng vØa
š hÖn. Khi h† hoàn thành công viŒc, chúng tôi løc tøc nÓi Çuôi h† Çi xuÓng dܧi
nhà.
Phòng
khách và phòng æn g†n gàng và tÜÖi sáng hÖn khi chúng tôi m§i ljn nh© bàn tay
khéo léo cûa Hoàng MÖ. Nàng Çã giúp Thùy My d†n dËp ngæn n¡p các thÙ còn chÃt
ÇÀy trên gh‰ sô pha, träi khæn bàn, và c¡m hoa vào các bình chÜng. B¶ sô pha
tr¡ng tinh, nh»ng chi‰c bình pha lê cûa Ý và nh»ng nhành hoa giä vÜÖn cao lä
lܧt Çã tåo nên m¶t khung cänh h‰t sÙc Ç¥c biŒt. S¿ hài hòa cûa các màu vàng nhåt,
màu vàng hoàng anh, màu xanh løc, và màu tr¡ng cûa hoa v§i màu kem và màu vàng cûa
các bÙc tÜ©ng tåo nên m¶t cäm giác dÍ chÎu và Üa thích cho ngÜ©i Çang ngÒi
chiêm ngÜ«ng chúng.Chúng tôi thi nhau trÀm trÒ v§i s¿ bài trí khá tài tình cûa
chû nhân rÒi hè nhau lên lÀu lÃy máy hình Ç‹ chøp nh»ng ch‡ ÇËp. H‰t chøp riêng,
chúng tôi rû nhau chøp chung. H‰t chøp chung chung tôi rû nhau chøp tØng c¥p
m¶t. H‰t chøp tØng c¥p m¶t, chúng tôi låi chøp riêng. NgÜ©i này chøp ÇÜ®c m¶t
cänh ÇËp, ÇÜa máy khoe cho ngÜ©i khác, ngÜ©i khác låi chøp y chang ch‡ cûa
ngÜ©i vØa ÇÜa máy khoe hình.
“ MÃy
bån vô lÃy ÇÒ æn Çi ch§ Çói !
My hâm tØ lâu l¡c rÒi mà g†i hoài ch£ng ai chÎu æn gì cä!” M¥c cho Thùy My réo g†i thÓng thi‰t c«
nào, chúng tôi làm ngÖ m¶t hÒi rû nàng vào chøp chung, th‰ là nàng cÛng phäi
ÇÀu hàng.
Chøp
hình xong, chúng tôi lÛ lÜ®t Çi lÃy bánh bèo và bò kho æn. M‡i ngÜ©i bÜng thÙc
æn cûa mình, tìm ch‡ vØa š Ç‹ vØa æn vØa trò chuyŒn. NgÜ©i thì ljn bàn æn, kÈ
thì ljn phòng khách. Vì phòng æn và phòng khách liên tøc, chín ngÜ©i chúng tôi
ª hai nhóm bàn æn, và sô pha vÅn có th‹ thÃy nhau, nghe ÇÜ®c l©i ÇÓi thoåi cûa
nhau và ch†c ghËo lÅn nhau. Ti‰ng nói cÜ©i xôn xao cûa chúng tôi tåo thêm cho s¿
thân mÆt h‰t sÙc th¡m thi‰t và ÇÀm Ãm. ˆn uÓng, d†n dËp xong tr©i khá tÓi và
chúng tôi quy‰t ÇÎnh vŠ phòng ngû s§m. Ngû chÌ là cái c§ Ç‹ v® chÒng anh Liêm
Thùy My có cÖ h¶i nghÌ ngÖi sau m¶t ngày ÇÜa Çón tÃt bÆc và Ç‹ chúng tôi có dÎp
hàn huyên. NgÜ©i ta nói hai ngÜ©i Çàn bà v§i con vÎt tåo thành m¶t cái ch® Òn
ào. Chúng tôi, næm ngÜ©i Çàn bà v§i m¶t ÇÙa cô con gái Çû thành m¶t cái ch®
chÒm h‡m náo nhiŒt nhÃt trên th‰ gi§i. M¥c dù nh¡c nhª nhau ÇØng nói to, cÜ©i
l§n làm phiŠn v® chÒng anh Liêm và Thùy My ª phòng bên cånh, chúng tôi không
ngØng nói cÜ©i lúc thì rúc rích lúc thì phá to lên. ñÜ®c n¢m gÀn Minh Tuy‰t,
tôi tâm Ç¡c tâm s¿ h‰t chuyŒn này ljn chuyŒn khác mà quên cä th©i gian ljn n‡i
Bé Ry phäi lên ti‰ng “Bây
gi© 12 gi© Çêm rÒi mà hai má còn nói! Không bi‰t bao gi© m§i h‰t chuyŒn! Nãy
gi© con nghe hai má bàn không thi‰u vÃn
ÇŠ gì! Này nhen: tình yêu, tình cäm gia Çình, chuyŒn chính trÎ , xã h¶i, tôn
giáo, khoa h†c, giáo døc, tâm linh, y h†c... Không bi‰t còn chuyŒn gì n»a Çây.”
Câu nói khôi hài và t‰ nhÎ cûa
con bé làm chúng tôi nh¡c nhª nhau ngû s§m Ç‹ mai Çi chÖi. VÆy mà ljn gÀn hai
gi© sáng Minh Tuy‰t và tôi m§i ch®p m¡t ÇÜ®c.
*
* *
ThÙ
sáu ngày 26 tháng 3 næm 2011
Næm
gi© sáng chúng tôi Çã thÙc dÆy nhÜng ch£ng ai muÓn bܧc ra khÕi hai tÃm nŒm.
Rúc trong nh»ng tÃm chæn Ãm chúng tôi tán gÅu chuyŒn ngÜ©i nào ngû ngon, ngÜ©i
nào ngû s§m, ngÜ©i nào ngáy to và ngÜ©i nào nhiŠu chuyŒn cä Çêm làm cho ngÜ©i
khác không ngû ÇÜ®c. Sau m¶t hÒi quª Tuy‰t Lan ngû ngon nhÜ em bé, chúng tôi
løc tøc thay phiên vào phòng vŒ sinh rÒi kéo xuÓng nhà. M§i 6 gi© sáng, Thùy My
và Hoàng MÖ Çã bÆn r¶n làm b‰p. Xung quanh hai cô nàng là các løc nÒi niêu
soong r‡ v§i thÎt rau hành xä §t. My hÕi:
“Các
bån ngû ngon không ? Tøi My Çang chuÄn bÎ làm các món æn Ç‹ Çãi khách chiŠu hôm
nay.”
Minh
Tuy‰t trách:
“
Hai chÎ em dÆy s§m mà không g†i tøi này phø làm v§i! Tøi này thÙc dÆy lâu rÒi
mà không dám xuÓng s® làm phiŠn.”
“Có gì Çâu Minh Tuy‰t! My Çã chuÄn bÎ h‰t trÖn rÒi. Gi© mình chÌ làm s¤n
sàng, Ç‹ chiŠu vŠ là có thÙc æn liŠn chÙ khách ljn mà không có thÙc æn ngay thì
kÿ. ”
Hoàng
MÖ dÎu dàng ti‰p l©i chÎ:
“
Tåi tøi mình Çi chÖi cä ngày nên phäi làm gi© Çó mÃy chÎ.”
Tuy‰t Mai nhanh nhÄu:
“ Làm gì thì cÛng nói tøi này phø v§i ch§ không cho tøi này làm coi sao ÇÜ®c? Gi© Thùy My v§i Hoàng MÖ muÓn Tuy‰t
Mai làm gì thì nóiTuy‰t Mai làm cho !”
“ Tøi mình së có món bún riêu, bún bò và gÕi Çu
Çû. Em Çang lo nÃu nÒi bún bò nên chÜa x¡t ÇÜ®c trái Çu Çû , chÎ Mai x¡t dùm em
nhen.”
“ ñÜ®c mà ! ChÌ cÀn cái dao v§i cái th§t này là
xong ngay. “
Thùy My nói :
“ Mai lÃy dao g†t vÕ thôi, ch§ x¡t tay bi‰t ljn chØng nào! My có
cái ÇÒ bào Çu Çû. ñ‹ My nh© Lành ráp cái ÇÒ bào Çu Çû cho Mai làm cho nhanh. ”
“ ¯ nói °ng ráp cho Mai
Çi. Còn gi© Mai Çem Çu Çû ljn phòng æn làm cho r¶ng ch‡. ”
Tuy‰t
Lan ljn bÒn rºa chén nÖi My vØa bÕ Çi. Nàng có y rau giá và hành ngò
“ Còn Tuy‰t Lan l¥t rau và rºa rau ª Çây nhen.”
Tôi
xà ljn ch‡ Hoàng MÖ ngÒi, phø nàng bæm xä trong lúc Minh tuy‰t ngÒi cånh tôi
x¡t b¡p chuÓi. Bé Ry phø Thùy My sºa soån các thÙc æn sáng trên bàn.
Nºa
ti‰ng sau, m†i viŒc hoàn tÃt và Thùy My chuÄn bÎ thÙc æn cho anh Liêm Çi làm
rÒi giøc chúng tôi æn sáng Ç‹ Çi chÖi.
*
* *
Anh Lành Çã thay anh Liêm chª chúng tôi Çi chÖi.
Thùy My và Hoàng MÖ báo cho chúng tôi bi‰t là chúng tôi së Çi ljn ÇÒi Zig Zag
sau Çó tham quan thêm vài nÖi có cänh ÇËp Ç‹ chøp hình. Tôi không nghe ai nh¡c
nhª gì ljn chuyŒn Çi thuyŠn dåo bi‹n nhÜ chÜÖng trình Çã ÇÎnh, thÀm nghï có lë
các bån tôi Çã Ç°i k‰ hoåch và không muÓn nh¡c nhª gì ljn chuyŒn thiên tai sóng
thÀn ª NhÆt Ç‹ tránh không khí bÃt an và mÃt vui, nên cÛng không hÕi han gì. Yên vÎ trong xe, tôi hòa v§i
nh»ng l©i ch†c ghËo têu t‰u và vô thܪng
vô phåt ho¥c l¡ng nghe nh»ng câu chuyŒn cÜ©i cûa Tuy‰t Mai.
Anh
Lành may m¡n ki‰m ÇÜ®c m¶t ch‡ ÇÆu xe vØa š khi chúng tôi ljn chân ÇÒi Zig Zag.
Vì ch» zig zag làm tôi hình dung s¿ ngo¢n nghèo cûa các ÇÌnh Çèo quanh co ª ViŒt Nam, tôi Çã không ng© cänh
tÜ®ng khá thú vÎ trܧc m¥t mình. ñÒi Zig Zag không phäi là ng†n ÇÒi quanh co
v§i nh»ng cây cÕ và con ÇÜ©ng Çèo gÆp ghŠnh lên xuÓng mà tôi Çã tØng ghé
ngang ª ViŒt Nam . Nó là con ÇÜ©ng ngo¢n
nghèo duy nhÃt gi»a nh»ng ngôi nhà cao và
nh»ng hàng rào cây thâm thÃp ÇÜ®c c¡t tÌa cÄn thÆn. TØ dܧi chân ÇÒi nhìn lên
con ÇÜ©ng gåch ÇÕ quanh co gi»a các hàng cây xanh và nh»ng ngôi nhà cao ÇËp Çë,
tôi cäm tܪng nhÜ mình ÇÙng trܧc cänh thÀn tiên nên bu¶t miŒng kêu lên :
“ Tr©i Öi ! ChÜa bao
gi© Cung Lan thÃy ÇÒi nào ÇËp nhÜ vÀy! MÃy nhà ª Çây ch¡c m¡c phäi bi‰t! Nhà
nào nhà nÃy có cÃu trúc sang thì thôi, vÜ©n rào c¡t tÌa Çàng hoàng låi còn mÃy
ch‡ ÇÆu xe cÛng ngæn n¡p và mÏ thuÆt n»a.”
Thùy
My nói:
“ChÜa
Çâu Cung Lan ! N‰u Cung Lan ljn Çây mùa hè thì còn mê hÖn n»a. Mùa hè có nhiŠu
hoa ÇËp, chøp hình còn ÇËp hÖn n»a.”
Tôi g†i Tuy‰t Mai:
“ Tuy‰t
Mai Öi! Chøp hình ch‡ này nè.Chøp hình tØ dܧi này së thÃy toàn b¶ con ÇÜ©ng
Zig Zag này. ñúng là con ÇÜ©ng Çi theo dång ch» Z hèn chi có tên Zig Zag. ñáng lë g†i là
ÇÜ©ng Zig Zag m§i Çúng hÖn là ÇÒi Zig Zag Çó ! ”
“ ñÜ©ng
này có tên Lombard rÒi m® å !”
“ Ña vÆy hä ? Tܪng nó chÜa có
tên thì mình cho nó tên !”
“ ñâu ? M® muÓn chøp ch‡
nào ?”
“Ch‡ này nè. Tuy‰t Mai cÛng chøp ch‡ này Çi Ç‹ lÃy toàn
cänh. Ròi mình lên trên dÓc chøp trܧc mÃy cái nhà Çó n»a.”
“ Ch‡ này cÛng ÇËp l¡m nè mÃy m® !” Tuy‰t Lan g†i tØ hàng cây cånh lÓi
Çi trܧc nh»ng cæn nhà.
“ Con thích gÓc cây này nè ! Chøp dùm
con ª Çây Çi!” Bé Ry nói
Chúng tôi rÓi
rít g†i nhau Öi §i, h‰t chåy ljn ch‡ này låi chåy ljn ch‡ khác Ç‹ chøp cho
nhau. Có lúc chúng tôi chøp trܧc nh»ng ngôi nhà xinh ÇËp, có lúc chúng tôi
chøp ª trên nh»ng bÆc cÃp trܧc nh»ng ngôi nhà, có lúc chúng tôi chøp bên nh»ng
hàng cây thâm thÃp ÇÜ®c c¡t tÌa th£ng th§m và công phu và có khi chúng tôi chøp
ngay gi»a ÇÜ©ng gåch ÇÕ. Tôi nhìn nh»ng chi‰c xe Çang tØ tØ di chuy‹n xuÓng,
tôi trÀm trÒ :
“ MÃy ngÜ©i lái xe này phäi tài nghŒ l¡m m§i chåy ÇÜ®c trên
ÇÜ©ng này! Chåy ki‹u này ch¡c th¡ng mòn mau l¡m Çây!Cung Lan không dám lái nhÜ
vÆy Çâu !Mà Cung Lan cÛng không dám sÓng ª Çây Çâu ! D©i xe ra
khÕi nhà c¿c phäi bi‰t! Ch¡c
Çây là con ÇÜ©ng ngo¢n nghèo nhÃt th‰ gi§i quá!”
Anh Lành giäi
thích :
“ Không phäi Çâu !Con ÇÜ©ng này tuy n°i ti‰ng ÇËp nên thu hút nhiŠu du khách ljn tham quan
nhÜng Ƕ dÓc và Ƕ ngo¢n nghèo chÜa b¢ng con ÇÜ©ng Vermont Çâu. ñÜ©ng Vermont
cÛng ª San Francisco nhÜng là ÇÜ©ng bê tông chÙ không lót gåch ÇÕ nhÜ ÇÜ©ng
Lombart này.”
Hoàng MÖ nhÕ nhË
nói :
“ Hay là anh chª mÃy
chÌ Çi lên dÓc này Çi. Mình ÇÆu xe trên Çó, chøp thêm m¶t ít hình n»a rÒi Çi
ch‡ khác.”
Anh Lành nghe theo
l©i ÇŠ nghÎ, nói chúng tôi
trª låi xe rÒi lái lên dÓc. Tôi Çã khá hÒi h¶p khi chi‰c xe van di chuy‹n chÆm
chåp trên con ÇÜ©ng khúc khûy. Anh Lành lái khá tài tình khi qua nh»ng Çoån
khúc gÃp và cuÓi cùng ÇÆu an toàn vào m¶t ch‡ trÓng gi»a hai chi‰c xe Çang ÇÆu
hai bên. Chúng tôi Çi b¶ ljn stop sign, ÇÙng gi»a ÇÜ©ng nh© các khách b¶ hành
chøp cho nhau m¶t tÃm hình chung. Sau Çó chúng tôi tän mác thành tØng nhóm ki‰m
ch‡ ÇËp Ç‹ tåo dáng chøp hình nghŒ thuÆt. ñi d†c theo nh»ng bÆc cÃp dành cho
ngÜ©i b¶ hành, chúng tôi tìm nh»ng cänh vØa š nhÃt Ç‹ chøp. TØ cao nhìn xuÓng,
tôi thÃy nh»ng mái nhà chi chít và xa hÖn là bi‹n. Cänh vÆt thÆt nên thÖ và
thanh bình.
R©i ÇÒi zig zag chúng tôi Çi bi‹n. Có lë là vÎnh San Francisco
và tên cûa bi‹n này tôi không hŠ Ç‹ š tên. Tr©i khá lånh nên chúng
tôi vÅn gi» áo lånh, áo khoác ngoài và khæn choàng Ç‹ chøp hình chÙ không nhÜ ª
trên ÇÜ©ng Lombart. Chúng tôi chÌ Çi trên con ÇÜ©ng xi mæng
cûa thành ngæn d†c theo b© bi‹n Ç‹ nhìn
nh»ng ng†n sóng ÇÆp phía dܧi trong vòng mÜ©i phút rÒi trª låi xe. Th‰ cÛng Çû
cho chuyŒn th¿c hiŒn phÀn nào chÜÖng trình Çã Ç¥t. Cho dù nh»ng con sóng l§n vÒ
dÆp nh»ng mô Çá bên dܧi Çã g®i låi nh»ng cänh thÜÖng tâm do sóng thÀn gây ra
tåi NhÆt mà suÓt tháng tr©i chúng tôi Çã theo dõi , không ai nh¡c nhª gì ljn
chuyŒn Çi thuyŠn Ç‹ dåo nh»ng vùng bi‹n xa nhÜ Çã ÇÎnh trong mÃy tháng qua. Co
ro kéo khæn choàng kín c°, không ai bäo ai, chúng tôi ÇŠu bܧc trª låi ch‡ ÇÆu
cûa xe.
Anh Lành chª chúng
tôi trª låi thành phÓ. Trên ÇÜ©ng, chúng tôi ÇŠ nghÎ anh dØng låi nh»ng ch‡ có cänh
ÇËp Ç‹ chøp hình. Có lúc chúng tôi chøp
bên cånh m¶t khóm hoa, gi»a cánh ÇÒng hoa, m¶t dÓc Çá, ch‡ rÍ lÒi cûa
m¶t gÓc c° thø, cånh m¶t thác nܧc hay
bên b© cûa m¶t con suÓi. Chúng tôi ch£ng hŠ bi‰t tên cûa nh»ng nÖi mình chøp vì
chính Thùy My cÛng chÜa bi‰t rành nh»ng ch‡ chúng tôi Çi qua. Khi xe cûa chúng
tôi vào trong thành phÓ cûa San Francisco và ngang qua nh»ng cæn nhà có lÓi cÃu
trúc nhÜ Tây Âu, Tuy‰t Lan sušt xoa nói :
“ ñây là nh»ng khu nhà sang và Ç¡c tiŠn mà Tuy‰t Lan thích
ng¡m nhÃt trong thành phÓ này. “
Nàng vØa phán
xong, anh Lành chiŠu š ÇÆu xe cho chúng tôi thä b¶ lang thang. Tuy‰t Lan bܧc
xuÓng xe v§i khuôn m¥t h§n hª. Nàng ÇÜ®c thÕa thích v§i ÇiŠu nàng ao ܧc. Riêng
tôi, lang thang theo chân cûa cä nhóm, không có cäm giác tÆn hܪng nhÜ Tuy‰t
Lan nhÜng cäm thÃy an bình và sung
sܧng. Vì bÆn r¶n v§i viŒc làm và viŒc nhà hàng ngày, tôi chÜa bao gi© ÇÜ®c
bách b¶ m¶t cách nhàn hå nhÜ th‰. R©i các khu nhà sang cûa San Fracisco anh
Lành chª chúng tôi ljn phÓ Tàu. ñÆu xe xong, chúng tôi thä b¶ d†c theo các vÌa
hè buôn bán sÀm uÃt. ña sÓ ngÜ©i bán là ngÜ©i Hoa, trong khi khách mua và ngÜ©i
b¶ hành Çû m†i s¡c dân. Len lÕi trong khÓi ngÜ©i Çi lên xuÓng tÃp nÆp, chúng
tôi ghé các tiŒm trái cây, tiŒm tåp phô, tiŒm æn, tiŒm thÎt quay, thÎt nܧng, tiŒm
bánh, các tiŒm thû công mÏ nghŒ và các gia hàng l¶ thiên. Sau khi mua m¶t ít
th¿c phÄm và ÇÒ mÏ nghŒ làm quà, chúng
tôi mua thÎt quay, bánh ng†t và nhãn Ç‹ æn trÜa. Lang thang tØ tiŒm này sang
tiŒm khác, chúng tôi còn tìm tòi mua các
món æn lå và chia nhau n‰m thº. Tuy‰t Mai có vÈ thích thú v§i loåi bánh ng†t
chiên mà lÀn ÇÀu tiên nàng æn trong Ç©i. Sau khi m©i cä b†n n‰m thº, nàng mua
m¶t gói to Ç‹ Çem vŠ æn ti‰p. Món bánh này không có hình dång nhÃt ÇÎnh, có lë
n¡n b¢ng tay , nhÕ nhÜ bánh hånh nhân nܧng và có vÎ nhÜ bánh trung thu.
Tôi ghËo Tuy‰t Mai :
“ Bánh này ch¡c là tØ các bánh trung thu bán ‰, nghiÍn ra
thành bánh lå cho em Tuy‰t Mai æn. Em Tuy‰t Mai mê cûa lå mua cho cÓ Ç‹ có thêm
cholesterol nhiŠu hÖn! “
Tuy‰t Mai c¿ n¿ :
“ PhiŠn nàng này quá !ˆn món gì
cÛng cº cholesterol. ñØng æn gì h‰t cho khÕi s® !”
Câu nói chí lš cûa nàng làm tôi cÜ©i
khì nhÜng vÅn trä ÇÛa :
“ NgÜ©i không bÎ thì không s® chÙ ngÜ©i l« có cholesterol nhiŠu nhÜ Cung Lan
thì æn cái gì cÛng ki‹m nghiŒm h‰t em à !”
Tuy‰t Mai cÜ©i hì hì : ” Nàng nói nàng
không dám æn bánh này s® cholesterol mà nàng mua mÃy pounds thÎt heo quay thì
quá t¶i !”
Tôi
phì cÜ©i chÓng ch‰:
“Lâu
lâu m§i æn chút chút mà!”
Khi quay låi ch‡ ÇÆu xe, chúng tôi ngÜ©i nào
cÛng tay mang tay xách ÇÀy các giÕ và
túi Ç¿ng hàng! BÕ ÇÒ trong xe xong, chúng tôi còn ti‰c rÈ mua thêm vài
món æn và nܧc ª tiŒm tåp phô gÀn Çó. Khi chúng tôi ch© phiên
trä tiŠn, thÃy vài ngÜ©i Çang mua vé sÓ cho giäi Ƕc Ç¡c mega millions, cÛng
b¡t chܧc mua theo. Anh Lành mua chia
cho m‡i ngÜ©i m¶t vé sÓ Ç‹ thº th©i
vÆn.Nh»ng chi‰c vé sÓ này trª thành ÇŠ tài sôi Ƕng cûa nhóm Çàn bà chúng tôi
khi chúng ngÒi trong xe cho ljn khi trª låi cæn phòng màu tím.
Tuy‰t Mai trÀm trÒ:
“ Bên Cali thÃy vui
quá ! Ch¡c th‹
nào Tuy‰t Mai cÛng d†n qua Çây ª gÀn v§i
bån bè! ”
Tôi kê tû ÇÙng vào miŒng nàng ngay:
“ Ch§ b¶ bên Çó
không có bån bè hä ? M§i Çi chÖi hai b»a Çã ham vui Çòi bÕ
chÒng bÕ con rÒi.”
Tuy‰t Mai cãi
“ ñâu có ! Ý mình nói khi
nào con cái l§n , v® chÒng mình bán nhà bên Çó rÒi mua nhà bên này ª. Khi già
tøi mình cÛng nên sÓng gÀn bån bè rÒi Çi chÖi chung nhÜ vÀy cho vui.”
Tôi nói:
“ Mình Çâu cÀn ch© ljn già và cÛng Çâu cÀn bán nhà m§i sÓng gÀn nhau. TÓi nay sÓ s° xong, tøi
mình trúng Ƕc Ç¡c mua nhà l§n rÒi m©i gia
Çình sang ª luôn. “
“ Có khi nào nói
gi«n thành thiŒt không ta ?” Tuy‰t Lan nói
“ Bi‰t Çâu ÇÜ®c !” Minh Tuy‰t thêm vào
“ Mà Ç‹ coi ! Trúng ljn cä træm triŒu làm sao mà
xài cho h‰t? Ch¡c mình dÒn låi mª công
ty quá !”
“ Công ty gì ? “
“
Công ty
CCH phøc vø cho ngÜ©i già. Mình mª m¶t khu thÜÖng måi l§n, trong Çó có
Çû các ngành phøc vø nhÜ nhà hàng, buôn bán, massage, khu giäi trí, du lÎch... M‡i
ÇÙa làm giám ÇÓc m‡i ngành. L®i tÙc thì
mình dùng Ç‹ Çi du lÎch nÖi này nÖi kia. Chà Çã trúng sÓ båc triŒu rÒi mà còn
ÇÜ®c huê l®i nhiŠu Çi du lÎcxh h‰t næm châu vÅn chÜa th‹ nào h‰t tiŠn!”
Tuy‰t Mai chau mày:
“ H‰t chuyŒn rÒi hay
sao mà Çem båc triŒu ra mª công ty phøc vø ngÜ©i già ?”
Tôi gân c° lên cãi :
“
ñØng coi thÜ©ng ngÜ©i già nhen
bån! H† là ngÜ©i giàu có nhÃt trong các Ƕ tu°i cûa con ngÜ©i Çó. Cho dù h† có
nghèo chæng n»a, lâu lâu con cái h† ljn viŒn dÜ«ng lão ÇÜa ra ngoài chÖi và chi
trä rÃt hÆu Ç‹ ÇŠn bù cái t¶i Ç‹ cha mË trong
dÜ«ng lão. Mình mª công ty l§n h† có ch‡ ljn, chÌ cÀn ljn m¶t nÖi có Çû
m†i dÎch vø tiŒn l®i. Này nhen :
H† së ÇÜ®c ljn nhà hàng æn nh»ng món b° dÜ«ng không có nhiŠu muÓi, nhiŠu ÇÜ©ng
và nhiŠu dÀu nhÜ các tiŒm dành cho thanh niên trai trÈ. H† së ÇÜ®c c¡t tóc, làm
móng tay chân. H† së ÇÜ®c massage và ngâm mình trong nh»ng hÒ nܧc nóng. H† së
ÇÜ®c coi phim vui và có š nghïa. H† së ÇÜ®c chÖi nh»ng trò giäi trí lành månh
nhÜ bÓc thæm có thܪng và lô tô. H† së ÇÜ®c ng¡m nh»ng b¶ ÇÒ rÃt ÇËp và h®p
th©i trang cho nh»ng ngÜ©i già sành ÇiŒu. MÃy khu dÜ«ng lão thÜ©ng ÇÜa khách
cûa h† ljn các dÎch vø c¡t tóc, làm móng tay chân l¡m. MÃy ngÜ©i già h† có ngân
khoän vŠ các dÎch vø này. V§i låi mình cÛng gÀn ljn tu°i già nhÜ h† rÒi, mª các dÎch vø phøc vø cho h† mình
hܪng ké luôn.”
Tuy‰t
Lan nhìn miŒng tôi m¶t cách mê mÅn rÒi
hÕi thÆt tình nhÜ chúng tôi vØa th¿c s¿
trúng Ƕc Ç¡c :
“ RÒi
ÇÙa nào làm giám ÇÓc ngành nào ?”
“
Cái Çó thì dÍ mà ! Mình thÃy ngành nào h®p v§i mình thì
ch†n. Bån bè v§i nhau Çâu có chuyŒn tranh giành. Hay là mình phân ra nhÜ vÀy Tuy‰t Lan làm giám ÇÓc ngành du lÎch. Ngành này cÛng hÓt båc à nhen ! Du lÎch gÀn thôi. CÀn tìm nh»ng ÇÎa
Çi‹m ÇËp nên thÖ và h®p v§i ngÜ©i già là h† thích Çi hoài. Minh Tuy‰t làm giám
ÇÓc ngành thÄm mÏ, Tuy‰t Mai làm giám ÇÓc nhà hàng, Cung Lan làm giám ÇÓc ngành
may m¥c và buôn bán quÀn áo.....”
Tôi
Çang nói thì im b¥t vì cánh cºa cûa cæn phòng tím bÆt mª. Hoàng MÖ bܧc
vào, nói :
“ MÃy
chÎ chuÄn bÎ xuÓng dùng b»a chiŠu Çi ! ”
Tuy‰t
Mai còn luy‰n ti‰c giÃc mÖ mª công ty sau khi trúng Ƕc Ç¡c cûa chúng tôi, kèo
nài :
“ Ña
gi© Çã æn chiŠu rÒi sao ?
Ch© chút Ç‹ nghe Cung Lan bàn chuyŒn mª công ty Çã. Cung Lan, vÆy Thùy My v§i Hoàng
MÖ làm giám ÇÓc ngành nào ?”
Tôi Çáp ngay:
“ Hoàng
MÖ v§i Thùy My thì làm giám ÇÓc tài chính cûa công ty. NhiŒm vø là tính toán
chi thu và l®i tÙc cûa công ty. Còn h¶i trܪng Bích Lan thì làm t°ng giám ÇÓc
công ty !”
Hoàng
MÖ ngÖ ngác ;
“ Ña
nãy gi© mÃy chÎ bàn chuyŒn gì vÆy ?”
Tuy‰t
Lan cܩi cܩi:
“ Cung
Lan Çang bàn chuyŒn mª công ty sau khi trúng sÓ Ç¶c Ç¡c Çó mà!
Bé
Ry bàn ra :
“ Nãy
gi© con nghe mÃy má nói chuyŒn mà con không hi‹u gì h‰t ! Thôi Ç‹ con xuÓng nhà phø má Thùy My. ”
Nói
xong, con nhÕ bܧc ra khÕi nŒm và chúng tôi løc tøc theo nó Çi xuÓng dܧi nhà.
*
* *
Tôi vØa xuÓng thang lÀu Çúng lúc anh
Lâm và Liên Hoa ljn. Liên Hoa và anh Lâm là bån riêng cûa tôi ÇÜ®c Thùy My m©i ljn Ç‹ chung vui v§i tiŒc h†p
m¥t cûa chúng tôi. Thùy My vØa m©i hai ngÜ©i ngÒi trong phòng khách Çã phäi b¡t
chi‰c Óng ÇiŒn thoåi Çang reo vang.Nàng cÀm Óng ÇiŒn thoåi cÀm tay ra sau b‰p
m¶t lúc, quay låi chìa nó trܧc m¥t tôi, nói :
“Båch Mai Anh muÓn nói
chuyŒn v§i Cung Lan nè!”
“ Båch Mai Anh hä? Có chuyŒn gì Çó Båch
Mai Anh?”
“ Båch Mai Anh muÓn qua Çó mà nghe nói
anh Liêm Çã Çi làm không Çón Båch Mai Anh ÇÜ®c.”
“ ñúng rÒi Båch Mai Anh, hôm nay anh Liêm phäi Çi làm rÒi nên sáng nay
Lành chª tøi Lan Çi chÖi. VŠ nhà, Lành
uÓng rÜ®u tØ trÜa ljn gi© nên ch¡c là Lành không lái ljn Çón Båch Mai
Anh ÇÜ®c Çâu. A mà anh bån Kim Vân và Kim
Vân ra sao rÒi hä Båch Mai Anh?”
“ Bác sï Çã cho hai ngÜ©i vŠ nhà nhÜng
hai ngÜ©i còn Çau d» l¡m. M¥t Kim Vân bÎ trÀy trøa thê thäm và bæng m¶t bên m¡t
nên không muÓn Çi Çâu. Båch Mai Anh ª nhà buÒn quá muÓn qua Çó g¥p bån bè ngay thôi.Nghe
nói Cung Lan có bån ljn thæm. Cung Lan có th‹ nh© h† Çón Båch Mai Anh ÇÜ®c
không?”
“Bån cûa Cung Lan m§i vØa ljn Çây hà mà
Cung Lan nghï anh Lâm không rành ÇÜ©ng Çâu. ñ‹ Lan hÕi n‰u anh Lâm chÎu Çi Çón Båch
Mai Anh thì Cung Lan nh© Lành ngÒi trܧc
chÌ ÇÜ©ng cho änh lái.”
Tôi Çã th¿c hiŒn y nhÜ l©i mình nói v§i
Båch Mai Anh. May m¡n cho tôi, cä anh Lâm và anh Lành ÇŠu nhÆn l©i. Liên Hoa ÇŠ
nghÎ là hai ÇÙa cùng Çi chung v§i h† Ç‹ chúng tôi có th‹ tâm tình trong xe. Th‰
là bÓn ngÜ©i chúng tôi, anh Lâm lái, anh Lành ngÒi bên cånh, Liên Hoa và tôi
ngÒi hàng gh‰ sau. Tôi không kÿ v†ng tìm ljn nhà Kim Vân ÇÜ®c vì chúng tôi
không có bän ÇÒ, không có GPS và anh Lành chÌ Çi v§i anh Liêm m¶t lÀn t§i nhà
Kim Vân lÃy bánh bèo trong tÓi hôm qua , không ng© chi‰c xe cûa anh Lâm theo
l©i chÌ dÅn cûa anh Lành ljn Çúng ÇÎa chÌ mà Båch Mai Anh cho. Båch Mai Anh
ÇÙng ch© trܧc nhà Kim Vân, v¶i vã bܧc ljn chi‰c xe Çang dØng cûa chúng tôi, n¡m
tay tôi kéo ra khÕi xe, ÇÄy vŠ phía cæn nhà cûa bån Kim Vân và nói:
“Cung Lan t§i thæm hÕi Kim Vân Çi!”
Nghe l©i nàng, tôi bܧc vŠ phía ngÜ©i Çang
ÇÙng trܧc c°ng nhà. Kim Vân ôm chÀm tôi:
“Lâu quá m§i g¥p låi
Cung Lan.”
“ ñúng là quá tr©i lâu. TØ lúc mình h†c
trong trÜ©ng N» trܧc næm 1975 t§i nay chÙ ít sao! Mà ai dè khi g¥p låi Kim Vân bÎ cänh nhÜ vÀy.”
“ThÆt là chuyŒn không ai ng©!”
“Gi© Kim Vân thÃy trong ngÜ©i nhÜ th‰?
Kim Vân có th‹ Çi cùng tøi này t§i nhà Thùy My chÖi luôn không? ”
“Kim Vân còn Çau l¡m
không Çi Çâu ÇÜ®c Çâu Cung Lan . Kim Vân nghe Cung Lan ljn Çón Båch Mai Anh nên
Kim Vân ra Çây g¥p Cung Lan thôi. GÀn ba mÜÖi sáu næm rÒi mình m§i g¥p låi nhau
Çó.”
Tôi bÒi hÒi nói:
“Không ng© mình Çã xa nhau hÖn ba mÜÖi
sáu næm !
CÛng không ng© khi g¥p låi Cung Lan thÃy
Kim Vân bÎ cänh nhÜ vÀy. Thôi gi© Kim Vân vào nghÌ cho khÕe Çi chÙ ÇÙng lâu låi
bÎ Çau thêm. Khi nào có dÎp mình g¥p låi
nhau nhen.”
Nói xong, tôi bܧc trª låi chi‰c xe
Çang Ç®i . Lòng xúc Ƕng vì câu nói cûa Kim Vân vÅn còn vang bên tai tôi.Tôi bi‰t Kim Vân nh§ ljn tôi
vì tôi có nh»ng Ç¥c Çi‹m rÃt dÍ nh§ nhÜ dáng gÀy, ræng khÍnh và nܧc da bánh
mÆt nên nàng muÓn g¥p thæm tôi dù Çang bÎ Çau ǧn. Còn tôi thì không nh§ Kim
Vân là ai. Tôi không th‹ nào nh§ h‰t các bån h†c trong cùng cÃp l§p v§i mình vì
TrÜ©ng N» Trung h†c Nha Trang, sau có tên là N» Trung H†c HuyŠn Trân, cûa chúng
tôi có rÃt nhiŠu h†c sinh và nhiŠu l§p
cho tØng cÃp l§p.
Tôi không nh§ Kim Vân mà vÅn ÇÜ®c cô
nhÕ nh§ ljn và ch© g¥p Ç‹ thæm hÕi nên
tôi suy nghï hoài ljn tình cäm cûa ngÜ©i có cái dáng nhÕ nh¡n v§i mi‰ng gåt ga
tr¡ng trên trán Çang ÇÙng nhìn theo chi‰c xe khuÃt dång cûa chúng tôi. Tôi muÓn
hÕi Båch Mai Anh có phäi Kim Vân cùng h†c l§p chín bÓn v§i nàng và sau Çó h†c
ban sinh hóa l§p 10 A1cùng nàng trong trÜ©ng n» trung h†c cûa chúng tôi không nhÜng
tôi Çã không có cÖ h¶i Ç‹ hÕi khi m†i ngÜ©i trong xe Çang bàn tán sôi n°i vŠ tai
nån xe và chuyŒn gài dây an toàn. Liên Hoa nói :
“ Ai
vào trong xe Liên Hoa, dù ngÒi trܧc hay sau, Liên Hoa cÛng ch© gài seat bell h‰t
rÒi m§i lái Çi.”
“ HÒi trܧc Båch Mai Anh không bao gi©
seat bell khi ngÒi sau . Bây gi© khÕi cÀn ai nh¡c Båch Mai Anh cÛng seat bell
ngay. Tai nån vØa rÒi, mình không seat bell nên bÎ væng lên trên, ÇÀu gÓi tÓng
vào gh‰ trܧc Çau quá chØng. Còn Kim Vân bÎ n¥ng hÖn vì ngÒi trܧc không seat
bell mà ngû gøc n»a m§i ch‰t ch§. Kim Vân vŠ nhà không dám soi gÜÖng, hÕi mình
thÃy m¥t Kim Vân ra sao mình không bi‰t nói sao.”
Tôi nói:
“CÀu tr©i khi g« bæng ra Kim Vân không
bÎ sËo và m¡t không bÎ vÃn ÇŠ gì. ThÃy Kim Vân t¶i quá mà mình thÆt không bi‰t
nóí gì. Ai dè muÓn thæm bån mà låi bÎ nhÜ vÀy.”
Båch Mai Anh than vãn:
“ Mình thÆt là xui! ñi Cali lÀn nào cÛng có chuyŒn. LÀn trܧc mình
mua vé s§m, set ÇÒng hÒ báo thÙc nhÀm gi© nên dÆy mu¶n và ngÜ©i ÇÜa ra phi
trÜ©ng lái nhÀm exit, xém trÍ máy bay nên lÀn này quy‰t ÇÎnh mua vé Çi bu°i
chiŠu Ç‹ nh© ngÜ©i Çi và ngÜ©i Çón cÛng dÍ. Tính toán Çâu Çó tܪng Çâu m†i viŒc
êm xuôi ai dè mình ra phi trÜ©ng rÒi ch© hoài không thÃy Kim Vân Çâu nên g†i
cell phone hÕi. Hóa ra anh bån cûa Kim Vân và Kim Vân Çón sai ch‡ nên mình phäi
cho bi‰t ch‡ mình Çang ÇÙng ch©. Khoäng 30 phút sau hai ngÜ©i m§i tìm ljn nÖi.
Trên ÇÜ©ng chåy vŠ nhà, anh bån cûa Kim Vân không thÃy chi‰c xe truck Çen thùi
ÇÆu ngay gi»a xa l¶, bang vào gây tai nån. Khi bÎ tung, xe truck Çó m§i bÆt Çèn
sáng lên. Cänh sát t§i ngÜ©i chû xe qui t¶i là xe mình lái quá tÓc Ƕ nên tung
°ng ch§ °ng không nói gì ljn chuyŒn ÇÆu ngay gi»a ÇÜ©ng mà không bÆt Çèn. May
là lúc Çó anh bån cûa Kim Vân chåy chÆm chÙ chåy nhanh nhÜ ngÜ©i ta thÜ©ng chåy
trên xe l¶ thì còn ch‰t n»a.”
Liên
Hoa hÕi:
“ Lúc Çó tr©i có mÜa không ? nh có buÒn ngû
không?”
Båch
Mai Anh Çáp :
“Không có mÜa. Anh Çang
nói chuyŒn v§i Båch Mai Anh chÙ có buÒn ngû gì Çâu!”
Tôi
chép miŒng :
“Xui thÆt. Bªi vÆy lái
xe thì phäi cÄn thÆn chÙ mình ch£ng bi‰t mÃy tên khùng muÓn làm gì trên xa l¶
n»a. RÒi änh có nói gì không Båch Mai Anh?”
“Không nói gì h‰t nhÜng
Båch Mai Anh ngåi vì Båch Mai Anh nh© hai ngÜ©i Çón Båch Mai Anh.”
Tôi an ûi:
“Båch Mai Anh nh© Çón
cÛng vì muÓn Kim Vân và anh bån cûa Kim Vân làm bån bè ngåc nhiên trong Çám
cܧi con gái cûa Bích Lan chÙ Çâu muÓn chuyŒn rûi này. Dù sao chuyŒn Çã xäy ra
rÒi. ChuyŒn xui rûi ljn phäi chÎu thôi. Cung Lan nghï Kim Vân và anh bån cûa
Kim Vân không trách móc gì Båch Mai Anh Çâu. “
Chúng
tôi trª vŠ nhà Thùy My khoäng 7 gi© tÓi. Anh Liêm Çã Çi làm vŠ và m†i ngÜ©i Çang
quây quÀn lÃy thÙc æn. Không khí vui
tÜÖi nh¶n nhÎp trong cæn nhà làm cho khuôn m¥t buÒn cûa Båch Mai Anh rång r«
chút ÇÌnh. Chúng tôi æn bún bò, bún riêu, thÎt quay, các loåi bánh tráng miŒng và
các loåi trái cây. Tuy‰t Mai không ngØng quäng cáo loåi bánh lå mà nàng mua
ÇÜ®c trong phÓ Tàu v§i Båch Mai Anh, anh Lâm và Liên Hoa. ñ‰n khi æn trái cây
nàng nói hÜÖu nói vÜ®n vŠ thú hái tr¶m trái cây và vÎ ngon cûa nh»ng trái ÇÜ®c/bÎ
hái tr¶m. Anh Lâm và Liên Hoa hòa vào không khí thân mÆt và ÇÀm Ãm cûa chúng
tôi. Hai ngÜ©i góp l©i vào nh»ng câu chuyŒn vui và nh»ng câu bông Çùa dí dÕm.
H† ª chÖi v§i chúng tôi ljn gÀn mÜ©i gi© Çêm m§i tØ giã. S¿ h‰t lòng cûa hai ngÜ©i làm tôi cäm Ƕng vô
cùng. Khi chúng tôi løc Çøc lên phòng, anh Liêm ÇÜa Båch Mai Anh vŠ. T¶i nghiŒp
cho các ÇÃng phu quân cûa các thành viên cûa CCH. Chàng nào cÛng phäi và cÛng
tØng sæn Çón bån cûa v® và không bao gi© ÇÜ®c phép trä l©i “Không” ÇÓi v§i s¿ nh© vä cûa v®.
ThÙ
bäy ngày 26 tháng 3 næm 2011
Sáng nay chúng tôi, nh»ng thi‰u n» hoàng hôn
trong cæn phòng màu tím, thÙc dÆy tØ næm gi© sáng. Sª dï chúng tôi ngoan nhÜ
th‰ vì chúng tôi muÓn s¤n sàng r©i nhà lúc bäy gi© nhÜ l©i ÇŠ nghÎ cûa Thùy My.
VŒ sinh, trang Çi‹m và thay Ç°i xiêm y chÌnh tŠ xong, chúng tôi d†n dËp phòng
rÒi xuÓng nhà dܧi. ñám Çàn bà chúng tôi chÃp hành qui ÇÎnh m¶t cách mau m¡n
nhÆm lË cho nên phäi ch© anh Liêm. Tän
mác kh¡p các phòng, chúng tôi, ÇÙa lÃy máy hình ra chøp, ÇÙa tìm cà phê uÓng,
ÇÙa lÃy bánh ra æn. Thùy My mÌm cÜ©i vØa š khi nàng trông chúng tôi sáng r¿c
trong nh»ng nh»ng chi‰c váy r¿c r« và nh»ng chi‰c áo dài và tha thܧt. Trong
khi nàng hÓi chúng tôi æn sáng chúng tôi réo nàng vào chøp hình chung. Nàng cho
chúng tôi bi‰t chÜÖng trình là anh Liêm së chª chúng tôi ljn San José và thä
chúng tôi tåi nhà th©, sau Çó ÇÜa Minh Tuy‰t và Bé Ry t§i nhà bån cûa Minh
Tuy‰t rÒi ÇÜa nàng Çi d¿ Çám hÕi cûa ngÜ©i bà con cûa anh Liêm. Chúng tôi Ø à m¶t cách lÖ ÇÍnh. Không ÇÙa nào
Ç‹ tâm vào nh»ng chuyŒn së phäi làm. ñã Çi chung v§i nhau, ai Çi Çâu mình theo
Çó. Ra khÕi nhà, chúng tôi tuÀn t¿ lên xe theo ba hàng gh‰ và ngÒi ª nh»ng vÎ
trí Çã tØng ngÒi. NgÒi trong xe chúng tôi ti‰p tøc nghe nh»ng câu chuyŒn cÜ©i
cûa Tuy‰t Mai rÒi trêu ghËo nhau b¢ng nh»ng câu Çùa dí dÕm.
Chúng tôi đến nhà thờ sớm đến nỗi không thấy một người nào của nhà trai hay nhà gái có mặt. Trầm trồ sự nguy nga và
sang trọng của nhà thờ một lúc chúng tôi mới bước lên các bậc cấp. Từ trên cao,
chúng tôi tiếp tục chiêm ngưỡng cảnh vật trước mặt nhà thờ và tiếp tục trầm trồ :
“Nhà
thờ gì mà lớn quá chừng như
vầy
không biết !”Tuyết Mai nói như la
Tôi
gật gù : “Ừ nhà thờ này lớn thật !Chắc gia đình
Bích Lan thuộc giáo phận này nên được tổ chức lễ cưới tại đây. Cũng hên thật !”
Tuyết Lan nói : “ Nhà
thờ Cathedral Basilica of St. Joseph này không gần nhà đâu nhưng chắc Brian và Vy xin phép
nên mới được làm lễ cưới đó ! Được làm lễ cưới ở đây
là nhất rồi ! “
Những cánh cửa ra vào của nhà thờ đều khóa nên
những người đem hoa tới cũng phải đứng ngoài chờ. Tôi cảm tưởng mình quá nhỏ bé khi đứng trước một thánh đường hết sức đồ sộ và cao sang, thầm nghĩ đây
là nhà thờ lớn bậc nhất của thành phố San José .
Tuyết Mai nhìn quanh quất một lúc rồi đề nghị đi thăm
các cửa tiệm gần đó để tìm mua vài thứ cần thiết. Chiều ý nàng
chúng tôi lóc cóc đi theo
nhưng chỉ đi một quãng trên
đường South Market, chúng tôi hối nàng quay trở lại. Sáng sớm, trời sương lạnh, chúng
tôi không thấy thú vị gì khi phải bách bộ với giày cao
gót và áo dài tha thướt. Tuyết Lan đề nghị đi
dọc theo hông nhà thờ tìm cửa vào trong. Chúng tôi còn đang ngơ ngác trên lối đi dẫn ra phía
sau, một cô Mỹ trắng từ khu nhà bên vui vẻ mời chúng tôi trở lại cửa chánh của nhà thờ để cô mở cửa cho vào. Lúc này đã
có nhiều người đến. Mọi người tuần tự bước vào trong.
Thánh
đường bên trong lớn hơn
sức tưởng tượng của tôi nhiều. Sự rộng lớn của nó làm cho tôi càng cảm thấy mình nhỏ bé hơn. Anh Hòe và Bích Lan đến chào chúng
tôi rồi cho biết nơi nào là dãy ngồi của đàng gái. Mọi người đến mỗi lúc mỗi đông nhưng không hề có tiếng động nhỏ. Ai nấy chào hỏi nhau một cách nhỏ nhẹ rồi lặng lẽ đi
vào các dãy ghế ngồi chờ. Bạn bè
của chúng tôi đến mỗi lúc một đông nhưng chúng tôi chỉ ra dấu hay thì thầm chào nhau.
Khi cô dâu, chú rễ phụ dâu, phụ rễ hai họ đàng trai và gái ngồi kín trong thánh đường, các cha
bắt đầu làm lễ. Không khí trang nghiêm và sang tr†ng khi‰n ai
nÃy ÇŠu im l¥ng nhÜ t©. Chúng tôi, ÇÙa nào ÇÙa nÃy vÓn có tính nói nhiŠu khi
g¥p nhau nhÜng chÌ nhìn nhau v§i nh»ng
Çôi m¡t vui mØng và nh»ng nø cÜ©i tÜÖi t¡n. ThÌnh thoäng, chúng tôi ÇÆp nhË vào
vai hay vào tay nhau Ç‹ tÕ cº chÌ thân mÆt rÒi ÇÙng lên hܧng m¡t vŠ lÓi
Çi gi»a hai dãy gh‰. TØ cºa chính, Hòe và Bích Lan c¥p tay nhau Çang bܧc vŠ
phía bøc thánh. Áo dài hÒng cûa Bích Lan sáng r¿c gi» lÓi Çi. M†i ngÜ©i hai bên
giÜÖng máy hình chøp liên tøc. K‰ ljn là bÓ mË cûa chú rÍ.MË chú rÍ m¥c áo màu dài
màu lam nhåt có Çi‹m nh»ng chi‰c hoa hÒng nhåt trông rÃt trang nhã và h®p lÙa
tu°i. BÓ mË chú r‹ trông l§n hÖn anh Hòe và Bích Lan nhiŠu. Có lë lÓi phøc sÙc
ch»ng chåc cûa hai ngÜ©i khi‰n tôi không th‹ Çoán Ƕ tu°i chính xác. TØng cô
phù dâu trong chi‰c áo ÇÀm ng¡n màu xám nhåt bܧc vào v§i dáng dÃp kiêu sa. Màu
lam nhåt cûa chi‰c áo ÇÀm làm n°i bÆt
màu tím nhåt cûa bó hoa cÀm tay cûa các cô. Næm thân hình thanh nhã trong nh»ng
chi‰c áo ÇÀm ng¡n hª vai, bó sát ngÜ©i, v§i nh»ng c¥p giò thon thä khi‰n nhiŠu máy hình giÖ cao và
bÃm ch§p không ngØng. Næm phù rÍ và chú bé nhÕ mang nhÅn cÛng m¥c com lê xám
nhåt nhÜ màu cûa com lê chú rÍ. Tôi Çã tØng nghe Bích Lan nói Vy thích màu tím
nhåt nhÜng không hi‹u ai Çã khéo léo ch†n màu ÇÒng ÇiŒu v§i màu này. ThÆt là
m¶t tông màu rÃt hài hòa M†i ngÜ©i v‡
tay vang d¶i chào mØng khi anh Hòe ÇÜa cô dâu bܧc vào thánh ÇÜ©ng. B¶ com lê
Çen cûa anh Çã làm n°i bÆt màu áo cܧi tr¡ng cûa cô dâu trong lúc chi‰c cà våt cûa anh ÇÒng màu tím nhåt v§i bó
hoa cܧi cÀm tay cûa cô dâu. Tôi thÀm nghï Bích Lan vÓn là ngÜ©i thiên vŠ nghŒ
thuÆt, bé Vy ¡t h¤n Çã bÕ công thi‰t k‰ nh»ng màu s¡c hài hòa này. Thú vÎ nhÃt
là khuôn m¥t ngây ngô cûa chú r‹ khi anh Hòe ÇÜa cô dâu ljn trܧc m¥t anh.
Chàng ta lúng túng b¡t tay chào bÓ v® rÒi ngÖ ngÅn nhìn bÓ v® ôm cô dâu.Hình änh bÓ v® trao tay con
gái vào lòng bàn tay cûa chú r‹ thÆt là m¶t hình änh cäm Ƕng và š nghïa. Tôi
Çã tØng d¿ nhiŠu Çám cܧi cûa tín ÇÒ thiên chúa giáo cûa ngÜ©i ViŒt Nam nhÜng chÜa
tØng g¥p cänh này. Có lë Çây là lÓi cûa phÜÖng Tây và là m¶t phong tøc rÃt dÍ
thÜÖng. Cha sÙ Çã chào mØng c¥p v® chÒng m§i v§i cái b¡t tay thân mÆt rÒi b¡t
ÇÀu làm lÍ. Cº t†a chúng tôi chú š theo dõi và ræm r¡p tuân hành tÃt cä các
bܧc trong lÍ cܧi.Chúng tôi có lúc ÇÙng lên, có lúc ngÒi xuÓng, có lúc lÄm nhÄm džc theo và có lúc lÄm nhÄm
hát theo. Sau khi hÙa yêu nhau tr†n Ç©i và trao nhÅn cܧi cho nhau, Cô dâu chú
r‹ cùng ljn tÜ®ng ÇÙc mË khÃn nguyŒn. Khi h†
trª låi ngÒi quây quanh bøc Çài và nghe ÇÙc cha giäng thì không khí trong
thánh ÇÜ©ng giäm b§t cæng th£ng. ñÙc cha khá trÈ cho nh»ng l©i giäng khá dí dÕm
vŠ hånh phúc gia Çình khi‰n cº t†a ÇŠu mÌm cÜ©i thú vÎ. LÍ tan, gia Çình Çàng
trai và Çàng gái quây quÀn theo cô dâu
chú r‹ chøp hình. Nhóm CCH cûa chúng tôi ÇÜ®c dÎp tøm vào nhau, nói cÜ©i thoäi
chí rÒi xúm xít vào chøp hình v§i cô dâu chú r‹ . Chúng tôi gÒm có HÒng Loan,
chÎ Tuy‰t Ba, TÓ nga, Kim LŒ, Kim HÜng, Kim PhÜ®ng, Út Trâm, Tuy‰t Lan, Tuy‰t
Mai,Thu Lan và tôi trong nh»ng chi‰c áo dài, áo ng¢n Çû màu,Òn ào nhÜ cái ch®
nhÕ trong m¶t góc nhà th© khi‰n cha Çi ngang cÛng phäi dØng låi hÕi thæm.Trong
lúc cha lÎch s¿ nói:
“Các
chÎ trông vui vÈ quá!”
Thì nhÕ HÒng Loan nhanh nhÄu Çáp r¢ng :
“Tøi
con gi© là hiŠn Çó cha, ba mÜÖi sáu næm trܧc mà cha g¥p tøi con cha không dám
ÇÙng låi nói chuyŒn Çâu!”
“Có
chuyŒn vÆy n»a à ?”
“Då Çúng vÆy Çó cha !Vì lúc
Çó tøi con trÈ ÇËp l¡m nên không ai dám nói chuyŒn cä!”
Tôi thÀm nghï: “Con
nhÕ HÒng Loan này nghÎch phäi bi‰t !Ba
mÜÖi sáu næm trܧc không bi‰t ông cha này
Çã ra Ç©i chÜa !” trong khi Tuy‰t Mai tÃm t¡c:
“Không bi‰t tøi nó ki‰m Çâu ra ông cha trÈ làm
lÍ cÛng hay Çó ch§ !MÃy ông cha trÈ thÜ©ng giäng ng¡n g†n mà
nhiŠu š nghïa. “
CònTuy‰t Lan quª r¢ng :
“Nhóm CCH mình quÆy quá chØng ! Già
không tha mà trÈ cÛng không chØa.”
Tôi gÆt ÇÀu ÇÒng š v§i l©i ta thán cûa Tuy‰t
Lan:
“Ch® ChÒm H°m mình hÒi gi© có bao gi© tha già
trÈ, trai gái, cha xÙ hay masoeur Çâu ! LÖ tÖ mÖ không ÇÓi Çáp
cÙng c¿a là thua ngay !”
DÀu sao, tôi
không phäi là ngÜ©i ít nói trong
nhóm qu› sÙ này. Tôi Çã
tíu tít không ngØng khi g¥p låi Thu Lan
, ngÜ©i bån gái hiŠn lành h†c chung l§p 12 C v§i tôi trong trÜ©ng N» Trung H†c
HuyŠn Trân . ñó là ngày ÇÀu tiên hai ÇÙa tôi g¥p låi nhau sau ba mÜÖi sáu næm k‹ tØ sau ngày miŠn Nam mÃt. Chøp
hình v§i Thu Lan xong, tôi chào tØ giã, hËn g¥p vào bu°i tÓi rÒi Çi theo Tuy‰t
Lan, Tuy‰t Mai và Kim HÜng ljn ch‡ Kim HÜng ÇÆu xe Ç‹ Kim HÜng ÇÜa chúng tôi vŠ
nhà Bích Lan. Lúc Çó tôi l© m© nh§ l©i d¥n cûaThùy My là së Çón chúng tôi tåi
nhà th© nên nh¡c Tuy‰t Lan. Tuy‰t Lan
khuyên tôi ÇØng lo và nói là së g†i báo cho Thùy My ngay. ñiŒn thoåi cÀm tay là
vÆt h»u ích cho s¿ vui Çâu chuÓc ÇÃy cûa chúng tôi. Tuy‰t Lan g†i Thùy My báo r¢ng
chúng tôi së ljn nhà Bích Lan và r¢ng Thùy My nói dùm v§i anh Liêm là ÇØng ljn
nhà th© mà ljn Çón chúng tôi ª nhà Bích Lan.
Chúng
tôi đến nhà Bích Lan được mười phút, điện thoại cầm tay của Tuyết Lan
reo liên tục.Thùy My
báo là anh Liêm và nàng đang
đợi chúng tôi trước cổng. Tiếc rẻ các món ăn
ngon trên bàn, chúng tôi mỗi đứa lấy một cái dĩa giấy, bỏ vào chút gỏi, vài miếng thịt quay , chút
xôi vò, vài cái chả giò và vài cái bánh bông lan rồi bước vội vã chạy ra khỏi nhà. Trong lúc đó, Thùy My nôn nóng đi vào nhà Bích Lan gọi chúng tôi. Nàng từ chối lời mời dùng trưa của Bích Lan
khi họ gặp nhau ở ngưỡng cửa. Nàng nói
với Bích Lan là nàng mới ăn
một bữa thật no, rồi giục chúng tôi đi về San Francisco để kịp sửa soạn và trở lại San
José dự
tiệc tối của Brian và Vy.
Bảy giờ tối chúng
tôi đã có mặt tại nhà hàng
Dynasty trong khu thương mại Grand
Century. Đã có nhiều người khách đứng xếp hàng chờ chụp hình với cô dâu
và chú rể cho nên chúng tôi đã chụp hình với nhau và cho nhau trong khi chờ đến phiên mình. Vào bàn tiệc tôi gặp thêm
Minh Thảo, Kim Phượng, và Thu Lan. Ba người bạn này đều học với tôi
trong lớp 12 C của Huyền Trân trước năm 1975 và đó là lần đầu tiên bốn đứa tôi gặp nhau sau
36 năm xa cách nên
chúng tôi đã chụp hình
chung làm kỷ niệm. Khách dự tiệc ngồi đầy kín nhà hàng tối hôm ấy. Ngoài
bà con họ hàng và bạn bè của cô dâu
chú rể còn có rất nhiều bạn bè của anh Hòe
và Bích Lan. Rất nhiều người đến từ các bang
xa. Tôi chưa từng thấy đám cưới nào có nhiều bạn bè của cha mẹ cô dâu
hay chú rể đến từ các bang
xa như thế.Sự hiện diện của mọi người cho thấy tấm lòng thương yêu và quš trọng của chúng
tôi đối với tính
tình dễ mến của anh Hòe và Bích Lan .Chúng tôi đã chăm chỉ ăn uống và cần mẫn trò chuyện chứ không ra
sàn nhảy vì số lượng khách
khá đông và những nhạc điệu dành cho
giới trẻ. Anh Phi, còn gọi anh hai San José, trong áo chemise
màu tím và cà vạt màu tím đến bàn thăm hỏi chúng
tôi. Trong lúc tôi chọc anh trang phục điệu đà thì anh
giải thích màu tím là màu Vy ưa thích. Tôi chợt nhớ màu tím trong tấm thiệp cưới của Vy và cảm thấy thú vị là mình đã mặc chiếc áo đầm tím trong tiệc cưới hôm ấy. Thật ra tôi
chẳng có chủ định gì khi
chọn mua chiếc áo này nhưng tôi đã quá hên
khi vô tình chiều lòng cô dâu. Tôi chợt nghĩ đến chiếc áo dài
màu hồng của Bích Lan trong nhà thờ buổi sáng hôm
nay và chiếc áo đầm màu xanh
lá cây trong buổi tối này rồi tủm tỉm nghĩ thầm “Cô nàng Bích Lan này có câu nệ gì màu sắc đâu!” Ăn tiệc cưới xong chúng tôi được anh Liêm đưa về nhà. Hai chiếc giường hơi trở nên rộng rãi vì
Minh Tuyết và Bé Ry vẫn còn ở nhà bạn. Như những tối hôm trước, đám đàn bà
chúng tôi, đứa nào cũng dùng điện thoại cầm tay của
mình gọi về nhà thăm hỏi chồng con.
Riêng Tuyết Mai còn hỏi thăm Dũng, em chồng của nàng, hiện bị ung thư thời kỳ cuối. Sau khi
nói chuyện điện thoại xong,
Tuyết Mai hỏi Minh Tuyết số điện thoại của những thầy thuốc Nam và Bắc nổi tiếng và lo lắng tìm
cách chữa trị cho Dũng.
Chû
NhÆt ngày 27 tháng 3 næm 2011
Lịch hôm nay là chúng
tôi sẽ đến San José cả ngày để mua sắm, đến nhà Tố Nga thưởng thức các món ăn
doTố Nga làm, và dự tiệc họp bạn do anh Hòe và Bích Lan tổ chức. Vì đi
suốt ngày và tối mới về nhà nên Thùy
My dặn chúng tôi đem theo xiêm y thích hợp để thay đổi. Tuyết Mai và tôi đã
bí mật nhét những gói quà
sinh nhật dành cho Tuyết Lan dưới những chiếc áo dạ hội. Chúng tôi chuẩn bị sẵn những món quà này trước khi lên đường sang California
nhờ Bích Lan gọi báo cho hay là nàng sẽ bí mật tổ chức mừng sinh nhật Tuyết Lan ngay
trong buổi họp bạn.Hành trang đầy đủ, áo quần chỉnh tề và dọn dẹp gọn gàng xong chúng tôi xuống nhà ăn sáng. Tuyết Mai tiếp tục ăn món bánh lạ còn thừa từ bữa tối hôm qua còn chúng tôi đứa thì uống cà phê người ăn
bánh mì, bánh ngọt. Ăn xong chúng tôi tranh nhau chụp hình cạnh bình hoa kèn do Hoàng Mơ trưng cắm tại phòng
khách rồi mới rời nhà.
Đến San José ,Anh Liêm chở chúng tôi vào khu thương mại Grand Century Mall để chúng tôi mua sắm trước khi đến nhà Tố Nga. Lang
thang từ tiệm này sang
quán khác chúng tôi vừa mua vừa nếm. Chúng tôi đều tính chuyện mua quà cho người nhà và bạn bè nên bị mua sắm của đứa nào cũng có bò
khô, nai khô, lạp xưởng và ô mai,
xí muội. Ngoài ra, chúng tôi còn mua thêm
bánh bò, bánh da lợn, khô bò và bưởi để chuẩn bị cho thời gian nhâm nhi ăn vặt đấu láo ở nhà Tố Nga. Chúng
tôi ngỡ đến nhà Tố Nga lúc chín giờ rưỡi là sớm lắm ai dè các
mợ ở San José đã có mặt từ lúc nào. Các mợ cũng ăn
bún bò và mì La Cay từ lúc nào nên đang ngồi chễm chệ quanh chỗ ghế sô pha vừa nhai vừa nói, ồn ào hơn
chợ Đầm Nha Trang
lúc giữa trưa. Mấy mợ còn vượt hơn
những người buôn bán ở các chợ ở Việt Nam là các mợ không ngồi chồm hổm nhưng
giọng nói của mợ nào mợ nấy rộn rã và thanh thoát
không khác gì mấy người đang rao bán hay mặc cả trong khu chợ tấp nập. Mấy mợ thật xứng đáng
là thành viên của Chợ vì dù ngồi ở vị thế bệt dưới đất hay trên ghế sô pha, giọng nói của mợ nào mợ nấy đều to và rõ.
Anh
Trung, chồng Tố Nga, có lẽ bị mấy mợ đến sớm làm khiếp vía từ khi gặp nên tỏ ra mừng rỡ khi thấy anh Liêm và anh Lành. Sau khi tay bắt mặt mừng với hai chàng này xong, anh mời tất cả chúng tôi vào phòng trong rồi vào bếp phụ Tố Nga. Tuyết Lan và tôi đã đến nhà Tố Nga kỳ Hội Ngộ Võ Tánh Nữ Trung Học Nha Trang
2010 và quen thuộc cách xếp đặt trong bếp của Tố Nga, nên mạnh ai tự phục vụ nấy. Hoàng Mơ và bé Ry lăng xăng lui tới phục vụ cho hai đấng mày râu và những nàng đang
ngồi trên bàn ăn.
Ăn bún bò và mì La
Cay xong, hai chàng Liêm và Lành vẫn ngồi khép nép trên chiếc bàn ăn, trong lúc bọn đàn
bà xà xuống nhập với các mợ đang
ngồi ăn vặt. Chúng tôi tha hồ bốc những món dành
cho tuổi ô mai xí muội trước mặt mình như đào
dòn, xoài xanh, ổi, bưởi, me tẩm, mực tẩm, ô mai, xí
muội, bánh bèo ngọt, bánh bò nước dừa, bánh da lợn, khô nai,
khô bò,và kẹo đậu phọng.
Chúng
tôi gồm Tố Nga, Minh
Tuyết, Bé Ry, Bạch Mai Anh, Chế Hồng Loan, chị Lan Anh, Chị Tuyết Ba, Như Nguyện (Ty), Thu Lan, Kim Lệ, Kim Phượng, Tuyết Mai, Tuyết Lan, Hoàng Mơ,
Thùy My, Bích Lan, Út Trâm và tôi, tạo thành một cái loa không lồ, phát tiếng nói, tiếng cười không ngừng khiến chồng Tố Nga vốn hiền hậu ít nói càng không dám nói gì. Riêng hai chàng Liêm và
Lành thì vẫn ngồi nơi bàn ăn và e dè ăn
những món tráng miệng do đàn
bà con gái chúng tôi tiếp tế. Có lẽ biết thân biết phận, các chàng 'hiền lành' ngồi nhai thức ăn,thỉnh thoảng cười ké vào những chuyện đùa của chúng tôi,
hay nói đùa theo một cách ôn hòa.
Ăn
ăn, nói nói không ngừng nhưng
chúng tôi không quên nhiệm vụ lấy vé máy bay về nhà. Em NgọcTrâm được cử là người đặt vé máy bay dùm cho các chị. Sở dĩ út Ngọc Trâm được/bị vinh dự này vì em quá giỏi và quá
rành về computer. Trong khi út Ngọc Trâm phải dán mắt vào màn
kính của máy vi tính trong phòng khách trước nhà để tìm chỗ tốt trên máy bay cho các chị CCH miền Đông
thì các chị bàn tán đủ thứ chuyện trên trời dưới đất không có
chuyện nào ra chuyện nào ở phòng khách gia đình
của Tố Nga.
Nhỏ Chế Hồng Loan
khoan khoái nói:
“Họp nhau vui quá tụi bây! Tụi mình mà nhốt chung một chỗ không có gì nói chuyện một hồi cũng thấy vui.”
Tôi cười thấm ý với lời phán của nó. Tôi cũng nghĩ rằng chúng tôi chỉ cần gặp nhau là thấy vui chứ chẳng cần phải có mâm cao cỗ đầy. Vốn dĩ kiêng cử ở lứa tuổi năm mươi,
chúng tôi nào thiết tha ăn uống như tuổi thanh xuân. Nói và nói chuyện vui để thấy vui trong
cuộc đời là món ăn quš giá nhất của chúng tôi trong lứa tuổi này. Tôi chợt nghĩ đến những người ở vào lứa tuổi của chúng tôi
trong các thế hệ trước và hình dung những khuôn mặt nghiêm nghị rồi lắc đầu từ bỏ. Tôi thích bạn mình và tôi có những khuôn mặt tươi
vui của chúng tôi hôm nay hơn. Có thể ý nghĩ của tôi không đúng nhưng đó
là ý thích của tôi.
Không
biết câu chuyện bắt đầu từ nguyên do gì mà nhỏ Hồng Loan xúi nhỏ Tuyết Lan gọi thăm thầy Hiền. Tuyết Lan ngoan ngoãn nghe lời, gọi thăm
thầy và được thầy trả lời nhưng chẳng nghe thầy nói gì vì những tiếng nói “quá
nhỏ” của chúng tôi.
Khi
Hồng Loan “thanh toán”
tiếng ồn của chúng tôi bằng tiếng hét ồn hơn của nó: “Im đi
tụi bây! Để nghe con
Tuyết Lan nói chuyện với thầy Hiền!”
thì Tuyết Lan mới có thể vấn an sức khỏe của thầy và báo cho
thầy biết là Chợ Chồm Hổm đang họp tại nhà Tố Nga.Tuyết Lan nói
xong chuyền điện thoại cầm tay của nàng cho các mợ khác mỗi người nói vài
câu thăm thầy. Hai nhỏ Bích Lan và Hồng Loan thăm
hỏi thầy xong,
thông báo cho thầy biết tin Hội Ngộ Võ Tánh Nữ Trung Học Nha Trang năm 2011 sẽ tổ chức tại Virginia . Ý đồ của hai nhỏ này là muốn mời thầy dự hội ngộ để “tổ chức đám cưới”cho thầy với Tuyết Lan. Trao điện thoại cầm tay cho người khác, Hồng Loan khoan khoái phân công cho Bích
Lan đại diện họ nhà gái còn nó đại diện cho nhà trai.
Con nhỏ Hồng Loan này có một “quái tật” là hay làm mai và cắp đôi
cho những người bạn gái độc thân của nó. Nó làm
như cảnh cô đơn
của bạn mình là niềm đau
không nguôi của nó nên lúc nào cũng lăng
xăng làm chuyện này khi có dịp thuận tiện. Hội trưởng Bích Lan thì luôn luôn “tuyên cáo” không bao giờ vướng vào bốn cái ngu
trên đời là: làm mai, lãnh nợ, gác cu, cầm chầu nhưng cũng dính vào
cái vòng của Chế Hồng Loan là sẽ làm đại diện cho đàng gái. Khi chiếc điện thoại cầm tay đến tay tôi,
và tôi định nói với thầy Hiền chuyện đàng trai đàng gái như điều mấy mợ đang bàn tán, thì nhỏ Hồng Loan quính lên, ra dấu cho tôi không được đề cập đến chuyện cắp đôi này. Nó nói nó sợ thầy giận không chịu đi
Hội Ngộ thì khổ. Tôi rủa thầm “Con khỉ này quả là miệng hùm gan sứa! Chỉ giỏi làm trò
cho bạn cười chớ không dám cắp đôi thật!”
Nhỏ Tuyết Lan thì cười tủm tỉm với khuôn mặt vô tư
vô lự. Nàng biết quá rành lối quậy vô thưởng vô phạt của mấy người bạn zàng khè của nàng bởi vì bọn chúng tôi đều biết tin thầy Hiền đã
làm đám hỏi với cô nào đó ở Việt Nam rồi. Chẳng biết tin mà bọn CCH chúng tôi biết là tin vịt hay tin thật nhưng
lời chọc ghẹo của mấy con bạn zàng khè đối với Tuyết Lan chỉ là nước đổ lông vịt mà thôi! Mặc cho ai nói gì thì nói nàng chỉ ngồi cười duyên.
Nàng đã quá rành chuyện cắp đôi không thành của bạn mình nên bình thản như chẳng có chuyện gì xảy ra.
Tôi nhớ lại chuyện tình Toilet mà Tuyết Lan kể cho tôi nghe sau lần nàng đi Nam Cali về. Lần đó, sau khi ăn
cưới con trai Như Nguyện (Ty) Tuyết Lan được mời dự tiệc tại nhà Hồng Loan. Giữa lúc tiệc ở nhà Hồng Loan, mấy mợ đòi
chụp hình nên Tuyết Lan đi
vào phòng vệ sinh định tu chỉnh dung nhan. Khổ thân cho
nàng là phòng vệ sinh của nhà Hồng Loan rất rộng và có
phòng cầu ở góc trong
cùng nơi anh An đang ở trong đó. Khi Tuyết Lan khóa cửa phòng vệ sinh cẩn thận, đến bồn rửa mặt, và lấy son ra tô môi, thì anh An từ trong phòng cầu mở cửa bước ra.Tuyết Lan giật mình bối rối với sự xuất hiện đột ngột này thì
ngoài cửa phòng vệ sinh có nhiều tiếng gõ dồn dập vang lên. Mấy mợ CCH đứng ngoài réo nhặng nhị đòi
nàng mở cửa ngay như sắp bị vãi ra. Tuyết Lan quính quáng trước tình trạng tình ngay lý gian, lật đật hối anh An đi trở lại phòng cầu ngồi trong đó và bảo anh chờ cho nàng đi
ra rồi mới được bước ra khỏi phòng vệ sinh. Anh An cũng sợ bị hiểu lầm nên răm
rắp nghe theo lời, nhưng
khốn thay tụi quỷ CCH bên bờ Tây quá thông minh, không tha cái tình
trạng tình ngay lý gian của họ. Sau vụ đó, cả hai bị ghép là “mối tình toilet” một cách ngon lành. Mấy ôn mấy mợ độc thân của CCH luôn bị khổ thân như
vậy. Họ chẳng bao giờ thoát cảnh bị cắp đôi.
Trong khi tôi
miên man suy nghĩ, anh Trung, anh Liêm và anh Lành vẫn còn ngoan ngoãn đang
chăm chú lắng nghe mấy mợ CCH bàn
chuyện tổ chức đám
cưới cho Tuyết Lan và thầy Hiền vào hè 2011 nhân dịp Hội Ngộ Võ tánh Nữ Trung Học. Cười nói no nê
thêm một lúc, mấy mợ lục xách và giỏ lấy máy hình ra chụp rồi hối nhau dọn dẹp để ra về. Khi thức ăn dư được đem
lên bàn ăn và vật dụng được sắp xếp lại nguyên chỗ cũ, Tuyết Lan tình
nguyện hút bụi với điệu nhảy cha cha cha làm chúng tôi phải cười ồ.
Khi các mợ CCH ở San José
chào tạm biệt và hẹn gặp lại trong bữa tiệc chiều, căn nhà Tố Nga trở nên yên ắng vô
cùng. Thùy My và Hoàng Mơ hỏi Tố Nga chỗ thay đồ và họ đã dùng phòng của con gái
của Tố Nga. Tuyết Lan và tôi định giữ nguyên bộ đồ đang mặc vì làm biếng thay đổi nhưng Thùy My nhất định không chịu. Nàng
nói là nàng muốn bạn bè phải sửa soạn đẹp đẽ như nhau nên hai đứa tôi đành phải thay những bộ đồ tây đang mặc bằng đầm. Riêng Tuyết Mai,
không hiểu vì lš do gì mà mặc cả sườn xám lẫn đầm cùng một lúc nên đi đứng yểu điệu từng bước nhỏ như tiểu thơ Trung Hoa. Chuyện này sau
này nàng phát hiện khi về lại căn phòng màu tím của nhà Thùy
My.
Anh Liêm đã chở anh Lành, Thùy My, Hoàng Mơ, Tuyết Lan, Tuyết Mai và
tôi đến điểm hẹn vào lúc
ba giờ rưỡi chiều. Vì đến sớm, anh đã tìm được chỗ đậu xe rất thuận tiện. Đi bộ
ngang khu thương mại Lion Plaza , chúng tôi đã ghé vài tiệm bán
hàng, dừng lại tạy quầy bán cây cảnh rồi mới đến L'amour dance studio. L'amour dance
studio là vũ trường nằm ở một góc của khu thương mại Lion Plaza. Trong khuôn khổ hình chữ nhật, vũ trường có quầy rượu ngay cổng ra vào,
kế đó là những bộ bàn ghế kê dọc tường theo cạnh dài nơi đối diện với sàn nhảy và sân
khấu. Sân khấu cao hơn sàn nhảy độ bốn tấc, cũng dạng chữ nhật và được trang hoàng trang nhã với tấm màn đỏ, rèm kim tuyến, chậu trúc và
những chiếc đèn lồng. Các nhạc cụ và hệ thống âm
thanh được đặt gọn gàng
trong các góc. Cách bài trí cho tôi có š nghĩ đây là vũ trường của chủ Việt Nam và
có lẽ khách đến khiêu vũ chỉ toàn người Việt.
ChÜa có nhiŠu ngÜ©i ljn nên nhóm San
Francisco cûa chúng tôi Çã ch†n ch‡ ngÒi ngon lành nhÃt, hai chi‰c bàn chính
diŒn v§i sân khÃu. Anh Hòe
và Bích Lan ljn chào chúng tôi. Anh gi§i
thiŒu vài ngÜ©i bån cûa anh v§i chúng tôi và Bích Lan cho chúng tôi bi‰t lš do
nàng t° chÙc b»a tiŒc tÓi hôm nay. Nàng nói là nàng muÓn dành thêm nhiŠu th©i
gian ti‰p Çón và chung vui v§i bån bè khi mà v® chÒng nàng không th‹ trong Çám
cܧi Vy. Bích Lan luôn là ngÜ©i sâu s¡c, t‰ nhÎ, låi rành tâm lš cho nên nàng
Çã thuê ÇÙt vÛ trÜ©ng, mܧn ngÜ©i chÖi nhåc, thuê ca sï hát, Ç¥t thÙc æn, t¿
thân t° chÙc dành không khí riêng biŒt cho chúng tôi. Nàng trª thành chû nhân cûa
bu°i tiŒc trong bÓn gi© tåi vÛ trÜ©ng hôm Ãy và không có m¶t ngÜ©i lå nào có th‹ tham d¿ vào. Chúng
tôi gÒm bån anh Hòe và bån Bích Lan, Ça sÓ ª Nha Trang trܧc næm 1975. Bån anh
Hòe nguyên là lính không quân, cùng trÜ©ng ho¥c ÇÖn vÎ v§i anh trܧc Çó. H† ljn
m¶t mình hay cùng v®, tÆp tung tåi nh»ng chi‰c bàn sát tÜ©ng theo cånh ngang tØ
cºa ra vào nÖi gÀn quÀy rÜ®u ljn góc bàn Ç¥t thÙc æn. Bån Bích Lan là nh»ng
ngÜ©i trong nhóm CCH cûa chúng tôi, các anh chÎ h†c sinh cûa trÜ©ng nam trung h†c
Võ Tánh và trÜ©ng n» trung h†c HuyŠn Trân trܧc Çây, v® chÒng anh HÜng, v®
chÒng Minh và ThÜ HÜÖng, bån Minh Tuy‰t và Bích Nga, em gái Bích Lan.
Bích
Lan Çã khai måc bu°i tiŒc b¢ng l©i chào, l©i cäm Ön và l©i m©i bån bè dùng thÙc
æn trܧc khi då vÛ. Bích Lan vØa dÙt l©i, ca sï và ngÜ©i chÖi Çàn ÇiŒn dÜÖng
cÀm b¡t ÇÀu ngay chÜÖng trình ca nhåc. Chúng tôi lÃy thÙc æn vŠ bàn ngÒi nghe
nhåc và yên l¥ng ng¡m nh»ng c¥p Çang khiêu vÛ. ChÌ có vài c¥p nhäy rÃt Çiêu
luyŒn nhÜ Çang trình diÍn cho m¶t chÜÖng trình khiêu vÛ l§n. S¿ trình diÍn khá
thành thåo cûa h† làm chúng tôi trª nên e dè không dám ra sàn nhäy. Ai nÃy ÇŠu
ngÒi yên thܪng thÙc. Tuy‰t Mai không quan tr†ng hóa chuyŒn ca hát hay nhäy nhót.
Nàng vui mØng ôm chÀm Bích Nga, ngÜ©i bån hàng xóm tØ thܪ bé cûa nàng. Sau khi
tíu tít tâm s¿ v§i Bích Nga, nàng nói v§i tôi nàng phäi tìm mua thÙc æn sáng
cho chuy‰n bay trª vŠ ngày mai. Tôi há hÓc chÜa kÎp ngæn cän, nàng Çi ra khÕi
vÛ trÜ©ng ngay. M¶t lát sau, nàng trª låi v§i hai khay thÙc æn hai bên tay,
ph§t tÌnh ˆng Lê ngang qua nh»ng ngÜ©i Çang nhäy và ljn khoe v§i tôi. Nhìn các
món bánh mì, bánh bèo, bánh b¶t l†c gói lá ÇÀy ¡p trong khay, tôi tr®n m¡t than
tr©i:
“
M® Öi là m®! Ch‡ ngÜ©i ta Çang nhäy ÇÀm, m® thÜ®ng hai khay thÙc æn ûn Ìn Çi vô
nhÜ vÀy, ngÜ©i ta làm Ç° thÙc æn ÇØng nói là xui!”
“ làm sao Ç° ÇÜ®c mà xui ! Ngày mai Çi s§m ra phi trÜ©ng không mua ÇÜ®c thÙc æn sáng
m§i xui Çó!”
“ Thì xong tiŒc mua không ÇÜ®c sao ? Mua cho cÓ gi© Ç‹
ch‡ nào ? ”
“ ñ‹ ch‡
hàng gh‰ mình ngÒi ch§ Ç‹ ª Çâu!”
Tôi
l¡c ÇÀu chào thua.
“¯, thôi Çi ki‰m Çi! Ki‰m ÇÜ®c ch‡ thì Ç‹! ñÀu
hàng m® th¿c s¿ rÒi Çó!”
Nhóm CCH chúng tôi ch®t xôn xao h£n
lên khi nghe Ch‰ HÒng Loan ÇÜ®c ngÜ©i
ÇiŠu khi‹n chÜÖng trình gi§i thiŒu lên hát. ñÙa thì ljn quÀy rÜ®u mua hoa hÒng
t¥ng, ÇÙa thì réo tÃt cä ra sàn nhäy. Không hi‹u Tuy‰t Mai Çã cÃt hai khay thÙc
æn cûa nàng nÖi nào, cÛng ra sàn nhäy v§i chúng tôi. Bܧc lui t§i cùng Çám bån
tôi không còn nghï gì vŠ hai khay thÙc æn cûa Tuy‰t Mai n»a. Không khí càng lúc
càng sôi Ƕng và vui tÜÖi hÖn khi chúng tôi có thêm ca sï Tuy‰t Lan hát ÇÖn ca.
Nhóm CCH læng xæng t¥ng hoa, chøp hình v§i ca sï Ç¥c biŒt cûa nhóm mình. Sau khi
Tuy‰t Lan hát xong, tôi rû nàng Çi ljn phòng vŒ sinh nhÜ k‰ hoåch cûa Bích Lan.
Tuy‰t Lan chiŠu š Çi cùng tôi và rÃt ngåc nhiên khi thÃy tôi lŠ mŠ h‰t tô môi,
sºa áo, sºa tóc. MÜ©i phút sau, Thùy My vào phòng vŒ sinh g†i, thì tôi m§i
ngÜng trò Çóng kÎch cûa mình và kéo Tuy‰t Lan trª låi vÛ trÜ©ng. TÃt cä m†i
ngÜ©i Çang ÇÙng quanh sàn nhäy reo hò mØng sinh nhÆt Tuy‰t Lan. Ngåc nhiên
trong giây lát, Tuy‰t Lan nhÆn ra hàng ch» Happy Birthday Tuy‰t Lan trên chi‰c
bánh sinh nhÆt ª trên chi‰c bàn tròn träi khæn ÇÕ. Nàng tÕ ra h‰t sÙc cäm Ƕng
khi ÇÜ®c chúng tôi vây quanh và hát mØng sinh nhÆt. Sau khi bài hát Happy
Birthday chÃm dÙt, chúng tôi ÇÙng ép gÀn nàng hÖn Ç‹ chøp hình chung. Bån anh
Hòa cÛng mÜ®n bánh sinh nhÆt cûa nàng Ç‹ chøp hình làm k› niŒm và chúng tôi låi
hát bài mØng sinh nhÆt thêm m¶t lÀn n»a.
B»a tiŒc chÃm dÙt lúc tám gi© nhÜng
ai nÃy không muÓn chia tay. V® chÒng ThÜ HÜÖng và Minh, bån cûa Minh Tuy‰t, có
lë còn vÅn còn lÜu luy‰n v§i không khí thân mÆt và nh¶n nhÎp cûa nhóm CCH cûa chúng
tôi nên m©i chúng tôi Çi th£ng ljn nhà h† chÖi ti‰p. Chúng tôi ÇŠu tán thành;th‰
là các tài x‰ tøm låi lÃy ÇÎa chÌ Ç‹ ljn Çi‹m hËn.
Chúng tôi ra khỏi vũ trường lúc tám giờ tối nhưng ai nấy vẫn còn lưu luyến không muốn chia
tay. Có lẽ vợ chồng Thư Hương và Minh
hiểu tâm trạng của chúng tôi và quá thích không khí
thân mật và nhộn nhịp của nhóm CCH
nên mời chúng tôi đi thẳng đến nhà họ chơi tiếp. Lời đề nghị vừa nêu ra,
cả nhóm CCH chúng tôi đều tán
thành ngay.Thế là các tài xế tụm lại lấy địa chỉ để đến điểm hẹn.
Căn nhà khang trang và rộng rãi của Thư Hương và Minh đã đầy người khi nhóm CCH San Francisco của chúng
tôi đến. Nhà bếp ồn ào với tiếng nói của khách lẫn chủ. Trong
lúc Minh Tuyết, Bé Ry Kim Lệ rối rít đổ bánh căn, làm mắm, và hành chiên, Thư Hương và Minh lăng xăng mở tủ lạnh, lục tủ đựng thức ăn và các rổ đựng trái cây.Tôi thường không quen chuyện tham gia
làm bếp trong căn nhà lạ vì ngại chuyện giúp của mình
thành sự phiền cho chủ nhân
trong lúc hỏi họ chỉ dùm hay lấy cho thứ này vật nọ.Hơn nữa, nếu thêm người lăng xăng đi lui đi tới, các bếp của Thư Hương trở thành cái chợ hỗn loạn mất. Nghĩ thế cho nên
tôi đứng xớ rớ trong nhà
bếp một lúc rồi bước ra phòng khách ngay. Phòng khách rực rỡ với những chiếc áo đầm xanh, đỏ, hồng, vàng ,
cam, và tím. Chị Oanh, chị Tuyết Ba và Chế Hồng Loan đang ngồi trên chiếc ghế sô pha
dài, vẫy tay gọi tôi đến ngồi cạnh.Tôi đã ngồi giữa chị Tuyết Ba và Chế Hồng Loan.Tôi
cảm thấy ấm áp trong sự tiếp đón thân mật của những người ngồi cạnh mình.
Tuyết Ba nói cho tôi biết chị thích các cuốn sách của tôi như thế nào trong
khi tiếp cho tôi thức ăn.Tôi đã rất ngạc nhiên với các món
khoai tây xắt mỏng chiên dòn với nước xốt cà chua,
thịt vịt quay với bánh mì và gỏi đu đủ bò khô trên chiếc bàn
vuông nhỏ trước mặt mình.
Các mợ các ôn cũng vây quanh chiếc bàn, người ngồi trên ghế sô pha, kẻ ngồi bệt dưới đất lấy thức ăn, vừa nhai vừa nói cười vui vẻ. Như số khách cho
một bữa tiệc, chúng tôi gồm: Thư Hương, anh Minh, anh Trung, anh Liêm, anh Lành, Chị Oanh, Chị Tuyết Ba, Chị Lan Anh,
Bích Lan, Tố Nga, Thùy My, Hoàng Mơ, Kim Phượng, Kim Lệ, Thu Lan, Út Trâm, Bạch Mai
Anh, Tuyết Lan, Tuyết Mai, Minh Tuyết, Bé Ry,
Chế Hồng Loan và tôi.
Nhỏ Chế Hồng Loan chợt phán rằng:
“ Tụi mình quš phái thật!”
Tôi
cau mày:
“Quš
phái gì?”
“Thì
được ngồi trên ghế sô pha này nè! Mấy đứa kia phải ngồi ở dưới đất chớ đâu được như mình!”
Tôi
thở phì:
“Xì!Tưởng gì!Dưới đất hay trên
ghế cũng vậy thôi!”
“Chớ mày không thấy tụi mình còn được tiếp đãi
viên quš phái như con Kim
Lệ kia sao!”
Tôi
nhìn Kim Lệ đang
uyển chuyển đi tới với dĩa trên tay, phì cười:
“Tiếp đãi
viên của CCH quš phái thiệt! Phục vụ khách hàng
mà còn đeo khăn khăn quàng chớ đâu
có bình thường giản dị như
mấy tiếp đãi viên ở các nhà
hàng khác!”
“Bởi vậy tao mới nói là tụi mình quš phái!”
Kim
Lệ, không hề hay biết chuyện Hồng Loan và
tôi đang nói chùng, đặt dĩa trước mặt chúng tôi, ngây thơ
nói:
“Ăn
đỡ mấy cái bánh căn này đi hai đứa!” Rồi quay sang chị Oanh và chị Tuyết Ba nói tiếp: “Từ từ em mang thêm cho mấy chị nhen! Mấy cái sau sẽ dòn và ngon hơn
nữa. Giờ ông Lành đổ nên sẽ có nhiều hơn và nhanh hơn. Ông Lành đổ bánh căn
nghề dễ sợ!”
Nói xong, con nhỏ lật đật đi
trở lại nhà bếp.
Chế Hồng Loan quay sang tôi, hào hứng nói:
“
Đó mày thấy tao nói đúng
không Cung Lan! Tao nói tụi
mình quš phái là quš phái mà! Thợ đổ bánh căn
cũng là phải là quš
phái như ông Lành. Phải có bằng kỹ sư như ổng mới có thể đổ bánh căn cho tụi quš phái mình ăn!”
Tôi
vừa gật đầu vừa cười khì khì
khi nhìn về phía Kim Lệ:
“Ừ đúng rồi! Mà Hồng Loan nhìn Kim Lệ đi!Tự dựng sao Kim Lệ đi tụm hai chân kỳ vậy?”
“Nó
biết tụi mình để š nên nó làm duyên đi
kiểu quš phái để chọc tụi mình đó mà! Thôi kệ nó đi!
Giờ mình ăn đã!
Chị Oanh, chị Tuyết Ba ăn
với tụi em mấy cái bánh này đi.
Mỗi người một cái rồi chờ ăn tiếp.”
Tôi
gắp một cái bánh căn, chấm nước mắm trong cái chén của mình rồi cắn một ít thưởng thức. Vị của nó không ngon như những chiếc bánh căn
mà tôi đã từng ăn.
Nó không thể nào bì với những chiếc bánh căn có tôm và trứng của Lộc, không bằng những chiếc bánh căn từ trong khuôn
bánh căn mà Hội trưởng Bích Lan tặng cho tôi, và cũng không thể nào bằng những cái bánh
căn dòn rụm với hành mỡ, với mắm nêm ở góc đường Đào
Duy Từ Nha Trang năm nào; nhưng nó cho tôi có vị giác vui vui. Người ta thường nói: “Cơm khê là cơm thảo, cơm nhão là cơm hà tiện.” Những cái bánh
căn đúc vội mà Thư Hương đãi
cho chúng tôi là những chiếc bánh căn thảo thơm. Dù không chuẩn bị mời chúng tôi đến nhà, chỉ vài phút nàng đã có thể đãi chúng tôi món ăn đặc thù của Nha Trang.Tôi không biết mọi người có cùng vị giác như
tôi hay khác hơn nhưng tất cả bánh căn
làm ra đều được thanh toán
sạch sẽ. Rõ đúng là “Của không ngon, đông thành viên CCH cũng hết!”Ăn bánh căn
xong, chúng tôi ăn bánh
sinh nhật của Tuyết Lan rồi chia tay.
“Bạn bè họp mặt cả ngày hôm nay thật vuivà tuyệt vời!” Tôi đã nghĩ như vậy khi nằm ngủ cạnh nhỏ Tuyết Mai
*
* *
Thứ
hai ngày 28 tháng 3 năm 2011
Sau buổi điểm tâm phong
phú với bánh bèo, bánh nậm và bánh bột lọc, anh Liêm
và Thùy My chª Tuyết Mai, Tuyết Lan, Hoàng Mơ
và tôi ra phi trường San Francisco . Thùy My đã ôm chầm từng đứa và nói chia tay với đôi
mắt ngấn lệ. Sự quyến luyến của nàng đã làm cho tôi cảm động vô cùng.Thùy My quả đã dành cho chúng tôi một tình bạn cao đẹp và chân
thành. Vào phi trường, chúng tôi gặp lại gia đình anh Hưng
và Tuyết Mai chia cho cả nhóm các món mà nàng mua trong các khu thương mại như bánh mì, bánh lạ và trái cây. Trên máy bay, chúng tôi ngồi theo từng cặp khác nhau
theo hai chặng đường từ San Francisco đến Atlanta và
từ Atlanta về Hoa Thịnh Đốn. Trong
chuyến bay từ Atlanta về Hoa Thịnh Đốn, tôi được ngồi bên Hoàng Mơ cạnh cửa sổ. Khi máy bay sắp hạ cánh, Hoàng Mơ chỉ ngoài khung
cửa và nói với tôi rằng:
“Những người dưới đó như chị em mình sống an bình mỗi ngày: hết đi
làm, làm việc nhà rồi ăn lẫn ngủ. Nếu chị em mình
không đi chơi chuyến này thì
chúng ta cũng giống như vậy. Sẽ không có kỷ niệm hoặc không nhiều kỷ niệm trong cuộc đời mình.”
Tôi gật đầu tán thành. Tôi muốn nói với nàng đó
là lš do tại sao tôi đã thực hiện chuyến đi chơi
này và sẽ thực hiện nhiều chuyến hội ngộ với bạn bè khi tôi có dịp.
Cung Thị Lan
Chú thích :
Trên đời có bốn cái ngu: Làm mai, lãnh nợ, gác cu, cầm chầu
1. Làm mai là làm mối cho hai người nam nữ thành đôi
thành cặp. Nếu khéo, họ nên duyên vợ chồng họ chẳng nhắc nhở hay nhớ đến nhưng
khi họ ly dị lại lấy bà mai, ông mai ra chửi hay trách móc.
2. Lãnh nợ là vay mượn nợ hộ cho người. Vay mượn xong, họ không chịu trả cho ngườI cho mượn nợ thế là người này cứ đè
đầu mình hỏi và mình phải è cổ ra trả nợ cho họ.
3. Gác cu là dùng con chim cu gáy giả để bẫy các con
chim cu gáy khác. Khi bẫy kiểu này phải ngồi bất động. Không biết bẫy được chim không nhưng không không được cử động trong khi
bị muỗi chích kiến cắn là việc làm ngu
trong sự cực khổ.
4. Cầm chầu là việc của người cầm trống chầu cho hát ả đào.
Người này phải cực khổ chờ câu hát của ả
đào để gõ nhằm tăng thêm ý nghĩa câu hát.
Lúc gõ đúng nhịp thì không được ai khen nhưng chẳng may gõ
không đúng chỗ đúng
nhịp thì bị chửi.
No comments:
Post a Comment