Tuesday, February 2, 2016

Những Chân Tình Không Thể Nào Quên - Phần 5: Pháp ( Paris ngày 11 tháng 9 năm 2014)



Ngày 11 tháng 9 năm 2014


Hôm nay vợ chồng chúng tôi đi chơi theo kế hoạch riêng vì  anh Dần và Như ý đều đi làm. Trước khi rời nhà.Như Ý  dặn dò tỉ mỉ các tuyến đường và trạm dừng rồi trao cho chúng tôi những vé tàu điện mà nàng mua sẵn từ những ngày trước.

 Ăn sáng xong, chúng tôi đi bộ đến trạm xe điện  rồi đáp tàu đến Jardin du Luxembourg. Jardin du Luxembourg, vườn Lục Xâm Bảo, là khu vườn  mà tôi thường mơ ước được một lần đặt chân đến khi tôi  học Pháp Văn trong các lớp Đệ Thất và Đệ Lục ở      trường Nữ Trung Học Nha Trang.

 


 

Còn giờ đây, tôi  sung sướng khôn cùng khi mình thực sự đặt chân trong  khu vườn xinh đẹp và thơ mộng này. Bởi  tôi đến Luxembourg vào sáng sớm đầu thu, khí hậu lạnh lạnh và khung cảnh  vắng vẻ trong khu vườn như bàng bạc  sự  thiếu vắng nào đó rất mơ hồ.  Nhìn lên những  giọt nắng  xuyên qua  những nhánh  lá chớm vàng , tôi cảm thấy  bâng khuâng. Dường như nỗi buồn  của những ai đó và của những  cuộc tình tan vỡ nào đó đang còn phảng phất quanh đây.  Rồi giai điệu  của bài Em Ra Đi mùa Thu của nhạc sĩ Phạm Trọng Cầu  bỗng ngân vang trong đầu tôi:

Em ra đi mùa thu .
Mùa thu không trở lại.
 Em ra đi mùa thu
Sương mờ giăng âm u

Em ra đi mùa thu
Mùa thu không trở lại
Đếm lá úa mùa thu
Đo sầu ngập tim tôi
Ngày em đi
Nghe chơi vơi não nề
Qua vườn Luxembourg
Sương rơi che phố mờ
Buồn này ai có mua...




Quả không sai khi người ta cho rằng  vườn Luxembourg thơ mộng đã gây cảm hứng cho nhiều nhà văn thơ Pháp sáng tác nhiều tác phẩm có giá trị như Victor Hugo, Baudelair, Balzac, Verlaine, Alexandre Dumas, Simone de Beauvoir hay Jean Paul Sartre. Trong khung cảnh yên bình này, tôi cảm thấy lòng mình như lắng lại.  Mới trước đó  vài phút, tôi còn chen chúc giữa những giòng người ngược xuôi trong khu tàu điện tấp nập  đông đúc  mà  bây giờ tôi được thong thả trong không gian hết sức yên bình. 

Với những bước  chậm rãi, tôi cảm tưởng  như mình hòa nhập với  khung cảnh thơ mộng của Luxembourg. Những mối tình trắc trở của những ai đó và nỗi buồn của họ  vẫn còn đang phảng phất một cách mơ hồ và huyễn hoặc ở nơi đây.


Thu Paris

Thăm vườn Luxembourg
Trong một sớm giao mùa
Nắng nhạt đùa trên lá
Lung linh thu vàng thu


Tình thu nào một thưở
Không trở lại, em đi
Anh ôm sầu đếm lá
Thu chết theo sương mù


Paris trời vàng thu
Hồn theo gió vi vu
Tình ai còn vương vấn
Đâu đây buồn miên du


CungtLan


Tôi nghĩ giá như tôi ở Paris và  có thì giờ nhàn rỗi để đến vườn Luxembourg  này thường xuyên thì tôi sẽ ngồi hàng giờ dưới những tàng cây  và viết không ngừng.. .




Nhưng đó chỉ là mơ ước viễn vông mà thực tế tôi chỉ có thể vận dụng tối đa thời gian du lịch hiếm hoi của mình  để ngắm cảnh   và chụp hình làm kỷ niệm.
 Chồng tôi  mê hoặc khung cảnh xung quanh nên  chụp rất nhiều hình. Anh  giúp tôi chụp chung với hầu hết những bức tượng ở nơi đây.



 Một trong những bức tượng mà tôi đắc ý khi được chụp chung là tượng của Hoàng hậu Marie De Medicis bởi hoàng hậu Marie De Medicis  là chủ nhân đồng thời là người đầu tiên đưa ý tưởng  xây dựng vườn Luxembourg vào năm 1615.

Ngoài ra, tôi còn chụp với tượng của các hoàng hậu Pháp khác như  Laure De Noves



Blanche De Castille






Marguerite D'Angouleme,







và Anne D'Autriche



Những bức tượng của các vị hoàng hậu gợi cho tôi hình dung cảnh du ngoạn của các quý tộc vương tôn bá tước  trong  khu vườn Luxembourg rộng lớn này.Mặc dù khu vườn Luxembourg biến đổi theo năm tháng bởi những biến cố lịch sử, dãy hành lang dài thênh thang, những bức tượng  thần Hy Lạp, và  nhất là cung điện  uy nguy và kiên cố với hồ nước rộng xanh trong  và thảm  cỏ bao ba  xanh mướt  phía trước là những dấu tích khẳng định  thêm cho ý nghĩ của tôi về cuộc sống xa hoa và sang đài  của giới quý tộc  Pháp trong thế kỷ 17.
 Chồng tôi dường như đọc ý nghĩa của tôi, đề nghị tôi đến  dãy ghế cạnh  hàng hoa đủ màu sắc  để chiêm ngưỡng toàn cảnh. Tôi chợt thấy thú vị khi nghĩ rằng :  "Hàng bao nhiêu năm trước, khu vườn Luxembourg này thuộc vua chúa quý tộc chứ  người dân  Pháp bình thường làm gì có thể đặt chân đến huống hồ là người xuất thân từ Việt Nam, một nước nhỏ bé của châu Á như mình!"       




 












Rồi tôi tưởng tượng cảnh hoàng hậu Marie De Medicis  ngắm cảnh vật xung quanh vườn Luxembourg từ những khung cửa sổ     trên cao của cung điện. Thật là thú vị biết bao khi được ngắm toàn cảnh cây hoa, hồ nước từ trên cao ấy. Ắt hẳn hoàng hậu phải tự hào công trình tuyệt mỹ này được tạo nên do ý tưởng siêu việt của mình. 

Giờ đây, một người như tôi, một con bé xuất thân trong gia đình nghèo túng khó khăn, được thưởng thức phong cảnh  tuyệt đẹp của vườn Luxembourg  nhờ  ý tưởng đột phá của người đàn bà uy lực của thời vương giả xa xưa và những thay đổi mới mẻ do ý thức hệ tiến bộ của con người.




Tôi cảm thấy hạnh phúc vì mình có cơ hội đến nơi này. Và  tôi  thầm cảm ơn trời đã cho tôi thêm những ngày nắng đẹp để tôi tiếp tục có những ngày thưởng thức cảnh đẹp đầy thi vị.









Rời vườn Luxembourg , chồng tôi đưa tôi đến   Le Pathéon, nơi tọa lạc trong khu phố sinh viên thuộc quận 5 của thủ đô Paris.









.
 Những con đường lát gạch dành cho người đi bộ ở đây gợi cho tôi cảm giác thích thú lần đầu tiên tôi rảo bước trên những con đường trong những khu phố dành cho người đi  bộ tại Đan Mạch. Nó còn gợi cho tôi nhớ đến chiếc sân gạch và con đường dẫn từ cổng đến sân sau trong khu vườn rộng lớn của ông bà nội tôi. Có lẽ căn nhà của nội tôi xây từ Pháp nên có cùng lối kiến trúc như thế này. 
Giờ đây khi đi du lịch châu Âu, tôi mới nhận ra là đại gia đình của mình đã  vô tình đánh mất những kỷ vật quý giá do cha ông để lại.






Le Pathéon  là lăng tẩm chứa hài cốt của  các công dân ưu tú và siêu việt của nước Pháp.






Hàng chữ  Quê Hương Ghi Ơn Những Công Dân Siêu Việt   AUX GRANDS HOMMES LA PATRIE RECONNAISSANTE AUX GRANDS  khẳng định   những công dân  ưu tú của nước Pháp được an táng ở Le Panthéon  là vinh dự của quốc gia.


Trong số những người được chôn trong lăng tẩm Le Panthéon là Voltaire, Rousseau, Victor Hugo, Émile Zola, Jean Moulin, Louis Braille, Jean Jaurès , Soufflot...






























































































Rời lăng tẩm Le Pathéon, chúng tôi đi bộ đến nhà thờ Saint Etienne Du Mont. Nhà thờ Saint Etienne Du Mont là nhà thờ tuyệt đẹp tọac lạc ngay sau Le Panthéon, được quay trong phim  Midnight in Paris. Đây là bộ phim đầu tiên của đạo diễn Woody Allen được đề cử giải Oscar.



Bởi chồng tôi theo dõi tin tức khá kỹ và biết rõ vị trí của những nơi trong phim Midnight in Paris  nên anh đã chụp cho tôi khá nhiều hình tại nơi đây.






























Rời nhà thờ Saint Étienne Du Mont, chúng tôi đi  bộ vào khu ăn uống, rồi ghé vào một tiệm Việt Nam ăn trưa.



















 Rời tiệm ăn Việt Nam, chúng tôi đi bộ đến  viện Marie Curie.


























 Tôi lấy làm vui sướng khi được đặt chân đến nơi này. Tự hào biết bao khi thực sự chứng kiến những kỳ tích của Marie Curie, nữ bác học  đầu tiên và duy nhất của thế giới nhận được hai lần giải thưởng Nobel.



 Rời viện Marie Curie chúng tôi tiếp tục lang thang trên     phố.






























Rồi chúng tôi đi bộ đến giòng sông Seine.


























Sau khi chụp hình ở các góc độ khác nhau, chúng tôi đi bộ đến Pont at L'Archeveché.
Pont at L'Archeveché là câu cầu  có tiếng lãng mạn vì nó được gắn chặt bởi hàng ngàn  ổ khóa tình yêu. Trước khi đi châu Âu tôi nghe phong phanh chính phủ Pháp sẽ cho cắt tất cả các ổ khóa để bảo vệ an toàn chiếc cầu. Không ngờ khi đến nơi, chiếc cầu khóa tình yêu vẫn  còn gắn chặt với hàng hà ổ khóa và chúng tôi vô cùng đắc ý khi được chụp hình trên chiếc cầu này.





















Rời cầu khóa  tình yêu Pont at L'Archeveché, chúng tôi đi bộ dọc theo bờ sông Seine rồi đến tàu điện đáp tàu hướng về Grand Palace.


















































Chúng tôi đến Musée Du Louvre chụp với Louvre Pyramid

































rồi đến Le Palais Royale




























































Đi bộ hàng giờ nhưng tôi không thấy mệt. Trái lại, tôi cảm thấy rất hài lòng vì tôi đã có những tấm hình  hết sức ý nghĩa  những nơi chúng tôi viếng thăm. Ghé vào một tiệm kem, chúng tôi chọn chỗ ngồi gần cửa sổ trên lầu  để ngắm khung cảnh  sinh hoạt của một khu phố Paris.





Nhâm nhi các loại kem trong lúc thưởng thức nhạc êm dịu vợ chồng tôi đều cảm thấy dễ chịu và  vui sướng.


Mãn nguyện với một ngày đi chơi trọn vẹn và như ý, chúng tôi quyết định đáp tàu về nhà.






Tối hôm ấy chúng tôi ăn cơm xong là đi ngủ ngày vì hôm sau  phải lên đường lúc 6 giờ sáng.

No comments:

Post a Comment