Sáng nay, sau khi ăn sáng, anh Dần và Như Ý đưa vợ chồng tôi về Nevers, nơi gia đình cô chú tôi định cư khi sang Pháp. Trên đường, anh Dần ghé Château de Sancerre
để chúng tôi thưởng lãm cảnh đẹp của các cánh đồng nho đồng thời cho chúng tôi có dịp thưởng thức rưọu nho đặc biệt ở vùng này.
Thế nhưng, khi đến nơi, chúng tôi không gặp chủ nhân nào trong những ngôi nhà lớn sát cạnh nhau. Với những số điện thoại cầm tay lưu tại trước các ngôi nhà trống vắng, anh Dần gọi cho họ biết chúng tôi muốn thăm ruộng nho và mua rượu nho của họ.Nhưng, câu trả lời đều là " Sẽ trở về khoảng 2 giờ!"
Không thể chờ lâu, chúng tôi đành chụp hình vài nơi trong khu nhà ở.
và các ruộng nho trước khi tiếp tục lên đường.
Một điều tôi học được từ các ruộng nho này là nho trồng hàng lối theo gốc chứ không theo giàn như ở Việt Nam.
Rời Château de Sancerre , chúng tôi thẳng đường đến Nevers.
Nevers là nơi cho tôi nhiều ấn tượng hơn cả Paris bởi vì tôi thường nắn nót trên bì thư gửi cho cô khi viết thư dùm bà nội đồng thời khi tôi mở bì thư viền xanh đỏ có chữ Nevers ở địa chỉ cô khi nội trao cho và bảo đọc thư cô cho nội nghe. Qua những lá thư cô gửi về, tôi đã cảm nhận cái lạnh của mùa Đông ở Nevers như thế nào và cô đã phải cực nhọc ngâm tay vào nước thường xuyên khi làm thức ăn bán cho tiệm ra sao.
Nó là nơi tôi hứa với lòng sẽ đến khi du lịch Pháp nhưng rồi tất bậc với bao nhiêu việc làm khi đến Mỹ , tôi đành để ước mơ trôi đi theo thời gian.
Bây giờ được đứng trước tiệm ăn cũ của cô chú, tôi lâng lâng một nỗi buồn và xót xa.
Tiệm ăn nay không còn là tiệm của cô chú và cũng còn là tiệm ăn nữa. Chủ nhân mới dùng tiệm này để bán sách nhưng vẫn giữ bảng hiệu Restaurant Nha Trang; do đó, tôi may mắn có cơ hội chụp hình làm kỷ niệm.
Restaurant Nha Trang! Chữ Nha Trang làm tôi xúc động. Có lẽ cô chú luôn luôn hoài niệm về Nha Trang yêu dấu cho nên mang quê hương mình đến tận nơi đất Pháp này.
tôi không hiểu sinh hoạt của tiệm ăn Nha Trang như thế nào trong ba mươi năm trước nhưng bùi ngùi khi thấy bây giờ nó chỉ còn di tích tạm thời ở Nevers. Theo qui luật đổi thay của thời gian, những người tạo dựng ra nó không còn trên đời để tiếp tục để rồi nay mai nó sẽ thay đổi thêm nữa và có thể không còn di tích gì nữa cả!
Chúng tôi, mỗi người theo đuổi theo ý nghĩ riêng, lặng lẽ chụp hình chung vài tấm hình rồi cùng nhau lên xe. Như Ý nói là đưa chúng tôi đến nghĩa trang viếng mộ cô chú.
Restaurant Nha Trang và nghĩa trang nơi cô chú tôi yên nghỉ tại Nevers là hai nơi tôi ước ao đến viếng nhưng tôi đã không nói ước vọng của mình với Như Ý. Cho nên ,khi được anh Dần và Như Ý đưa đến đây, tôi thầm biết ơn sự tế nhị và chu đáo của vợ chồng cô em họ này.
Trước tấm bia của cô chú, tôi thầm tiếc là tôi không thể sắp xếp thời gian sang Pháp thăm cô chú sớm hơn. Lúc đó có lẽ tôi sẽ được nhiều kỷ niệm vì được sinh hoạt cùng gia đình cô chú và các em họ. Giờ đây tôi chỉ còn biết vuốt ve lên bia đá để tỏ lòng thương nhớ.
Rời nghĩa trang, anh Dần chở chúng tôi đến đền thánh Bernadette. Qua lời anh Dần và Như Ý, thánh Bernadette rất linh thiêng cho nên ai đến Nevers đều mong ước đến viếng và cầu nguyện. Tôi không biết mô tê gì cho nên nghe như thế tôi rất cảm động. Thì ra khi sắp xếp ngày nghỉ cho chuyến đi chơi hôm nay, vợ chồng Như Ý chú tâm đến lợi ích cho chúng tôi. Hai người muốn vợ chồng tôi được dịp thăm viếng những nơi mà ai du lịch Pháp cũng hằng mong ước đến.
Theo hướng dẫn của anh Dần và Như Ý, chúng tôi đến thắp nến cầu nguyện thánh Bernadette. Lúc này trong đầu tôi gợi lại chuyện cô tôi kể cho nội tôi nghe về chuyến hành hương viếng thánh linh ở Lộ Đức . Lời thư đầy hãnh diện và hào hứng của cô đã khắc sâu cho tôi ấn tượng về một nơi hết sức đặc biệt mà cô được từng đến. Ký ức này đã nhắc nhở cho tôi biết thánh Bernadette linh thiêng như thế nào khiến tôi thành tâm cầu nguyện Người phù hộ gia đình tôi luôn an bình và những đứa con của tôi luôn luôn thương yêu nhau.
Sau đó, tôi đến nhà nguyện nhưng chỉ được ngồi bên ngoài cùng mọi người khấn nguyện bên ngạch cửa rồi đến phòng trưng bày.
Qua tìm hiểu tôi
biết được rằng
Thánh Bernadette sinh
trưởng tại Lourdes, là con gái con đầu tiên của Francois và Louise Soubirous. Trước khi phong
thánh tên cô tên là Marie-Bernarde (Bernadette) Soubirous . Là cô
gái ốm yếu lại mang chứng bệnh suyễn mãn tính nhưng Bernadette phải làm việc vất
vả phụ cha mẹ nghèo. Năm cô lên mười ba, cha mẹ gửi cô đến nhà bà mẹ nuôi của cô tên
Marie Arevant ở miền núi lân cận.
Một năm sau, Bernadete quay trở lại Lourdes và được nhận vào trường công giáo do các nữ tu dòng Bác Ái đảm
nhiệm.
Lúc này gia đình nghèo Soubirous được chuyển
sang sống trong một căn phòng duy nhất của khu đổ nát tại Rue des Petits Fosses của thị trấn Lourdes gần
biên giới Tây Ban Nha, nơi những ngọn núi Pyrenees đồng bằng. Từ vách đá cheo leo xung quanh Lourdes, có một gò đất cao
Massabeille, một gò đất lớn nhô, đối diện với dòng sông có một khe hở hình vòm dẫn
vào một hang động khá lớn.
Năm Bernadette 14 tuổi, khi Bernadette đi học về mẹ cô cho phép cô đi
xuống sông nhặt củi cùng hai con của hàng xóm, đi với cô. Khi ba cô gái đến
Massabeille, hai cô bé hàng xóm cởi giày
để lội qua sông thì Bernadette đứng
đàng sau lột vớ. Bỗng cô tiếng động nên nhìn lên phía hang. Cô nhìn thấy một cô
gái trẻ xinh đẹp giữa làn sương mù vàng sáng rực.
Cô gái này mỉm cười và vẫy tay ra hiệu cho Bernadette. Sợ hãi, Bernadette rút chuỗi tràng hạt đọc tụng và cô gái kia biến
mất vào trong hang động. Sương mù vàng cũng
biến mất với cô. Các cô bạn hàng xóm quay lại thấy đang quỳ, một say mê, cái nhìn
xa xăm trên khuôn mặt của cô. Họ mắng cô, nghĩ cô đã cầu nguyện không đúng chỗ,
không đúng lúc để tránh chuyện nhặt củi.
Ám ảnh
với chuyện chứng kiến, Bernadette muốn
trở lại Massabeille vào ngày hôm sau, nhưng mẹ cô không cho.
Khi Bernadette kể cho cha mẹ nghe sự việc.
Họ cho rằng đó chỉ là ảo giác.
Tuy nhiên, chủ nhật sau đó, khi Bernadette
xin phép đi thì cha cô cho phép với điều kiện cô phải lấy một bình nước thánh . Thế là Bernadette rủ
theo một số bạn bè đi cùng mình. Cô quỳ
trước hang động và cảnh tượng như trước lại hiện ra. Trên đường về ,các cô gái
vui mừng, đồn ầm những gì họ chứng kiến với những câu chuyện kể khác nhau.
Chuyện kỳ lạ này lan rộng đến tận tu viện, đến nỗi mẹ bề trên phải nghiêm khắc
cấm tu viện bàn tán đến vấn đề này. Và Marie
Therese Vauzous, cô giáo của Bernadette, cảnh cáo cô kh ông đả động chuyện này nữa.
Thế
nhưng vào ngày thứ năm 18 tháng 2, Bernadette trở lại hang động với 2 người ở
Lourdes cùng đám đông lớn người dân tụ tập trên Massabeille. Chính quyền dân sự
không bằng lòng , đe dọa gia đình Soubirous. Cảnh sát triệu Bernadette đến văn
phòng cảnh sát địa phương thẩm vấn và hy vọng Bernadette thừa nhận sự việc chỉ
là một trò lừa bịp tinh ranh. Nhưng Bernadette nhất định khăng khăng với điều mình chứng kiến.
Các nhà chức trách tiếp tục cố gắng mua chuộc Francois và Louise Soubirous bằng
những món quà có giá trị và lương thực nhưng
đều bị từ chối
Vào ngày Chủ Nhật, 21 tháng Hai, một số
người đã đi với Bernadette đến hang động. Cô Gái (Đức Mẹ ) hiện ra nói với cô rằng: "Bạn sẽ cầu
nguyện với Thiên Chúa cho các tội nhân."
Vào ngày 26 tháng 2 sau khi Bernadette bị thôi miên trước sự xuất hiện của Cô Gái (Đức Mẹ ) , nàng bò đến Cô Gái (Đức Mẹ ) và phát hiện rằng ở hai bàn tay trần của Cô Gái
(Đức Mẹ ) nhỏ những giọt nước. Theo chỉ
dẫn của Cô Gái (Đức Mẹ ) cô uống và rửa
mặt. Một con suối nhỏ lộ diện từ hang động và ngày hôm sau nó tiếp tục phun ra rồi không ngừng
chảy dần xuống sông. Những người chứng kiến cho là
một phép lạ do Bernadette phát hiện được.
Ngày 02 tháng 3 Bernadette nhìn thấy Cô Gái
(Đức Mẹ ) hiện ra lần thứ mười ba. Đó là
ngày này Cô Gái (Đức Mẹ ) truyền cho
Bernadette hãy nói với các linh mục hãy
xây một nhà nguyện và tổ chức đám rước. Bernadette không có ý thức gì về vấn đề
này nhưng cũng phải tuân theo ý c
ủa Cô Gái (Đức Mẹ ) về vấn đề
lo việc chữa bệnh ở Lourdes.
Vào ngày 25, Bernadette trở lại hang động
vào lúc bình minh. Khi Cô Gái (Đức Mẹ ) hiện ra ,Bernadette hỏi: "Bạn có vui lòng
cho tôi biết bạn là ai không?" Câu hỏi được lập đi lập lại thêm hai lần thì
Cô Gái trả lời: "Ta là Đức Mẹ Vô Nhiễm Ta muốn có một nhà nguyện ở đây. "
Câu trả lời này khi được Bernadette thuật lại đã tạo ra một sự phấn khích hết sức lớn địa
phương.
Nh ưng m ọi cố gắng
cho sự xây đựng nơi trang nghiêm thờ phượng đã bị chặn bởi chính quyền thị trấn.
Trong khi đó, tin tức về các diễn biến tại
Lourdes đã đến tai giáo hội và những người
chức quyền. Các giám mục, ngay cả Hoàng đế Napoleon III và vợ ngoan đạo Eugenie.
Và ngày 3 tháng 10 thị trưởng thành phố Lourdes, theo lệnh từ trên cao, cho hang động mở cửa trở lại. Người ta nghĩ là hoàng hậu Eugenie đã c ó tiếng n ói hết sức trọng lượng cho quyết định này. Đây là phản ứng phù hợp với nhu
cầu của người dân đối với một ngôi đền linh Bernadette nhưng để tránh số khách đông
đúc, Bernadette đến tu viện sống.
Vào tháng Chín, 1878, Bernadette tuyên
khấn vĩnh viễn và cuối cùng của mình. Sức khỏe của Bernadette ngày càng yếu dần nhưng tinh thần
cô rất mạnh mẽ. Trong hai năm cuối cùng
của cuộc đời một khối u phát triển trên một đầu gối, sau đó là sâu răng của
xương. Cô phải chịu đựng đau đớn từ chứng bệnh này sang chứng bệnh khác trong
khi cô vẫn phải chịu đựng từ sự tò mò
của người lạ đến thăm. Không chỉ các nữ tu và linh mục đến với Nevers nhưng
nhân vật nổi tiếng từ Paris và các bộ phận khác của Pháp đã đến để xem cho mình
những Bernadette nổi tiếng hiện nay.
Ngày 16 tháng 4, năm 1879. Bernadette nằm chết trên giường trong cơn đau thắt, Bernadette ép cây thánh giá gần cô,
và khóc, "Tất cả điều này là tốt cho Thiên đường!" Chiều hôm đó, khi
các nữ tu của tu quỳ quanh giường của cô để lặp lại những lời cầu nguyện cho
những người hấp hối, họ nghe thấy cô nói bằng một giọng thấp, "Phước cho
Đức Maria, Mẹ Thiên Chúa, cầu nguyện cho tôi! Một kẻ tội lỗi người nghèo!"
Bernadette mất lúc mới 35 tuổi.
Cơ thể của Bernadette được đặt
trong một chiếc quan tài đã được niêm phong, sau đó chôn cất gần nhà thờ Thánh
Giuse
Sau ba lần khai quật, (tháng Chín năm 1909, tháng Tư
năm 1919 và tháng Tư năm 1925) người chứng kiến đều kinh ngạc khi thấy thi hài của thánh Bernadette vẫn nguyên vẹn , không mùi xú uế.
Năm 1925 Giáo hoàng Pius XI đã chính thức phong Thánh cho Bernadette.
Năm 1925 Giáo hoàng Pius XI đã chính thức phong Thánh cho Bernadette.
Trong lần khai quật thứ ba vào năm 1925, công ty của
Pierre Imans đã trải sáp sáng cho khuôn mặt và bàn tay vì sự đổi màu da của
chúng. Sau khi phủ sáp, người ta đặt di hài cô vào hòm pha lê.
Chiếc hòm pha
lê của Bernadette được bảo quản trong nhà nguyện của Tu viện St. Gildard của
Nevers. Bây giờ được gọi là "Espace Bernadette Soubirous -
Nevers".
Đến lúc này tôi mới hiểu thêm rằng tôi thích đến Nevers không phải chỉ là nơi cư ngụ của cô chú tôi, không phải Nevers là thành phố của nghệ thuật mà Nevers là nơi hết sức đặc biệt, một địa điểm hành hương quan trọng, thu hút hơn năm triệu người hành hương mỗi năm.
Tự hào biết bao tôi đang hiện diện tại Espace Bernadette Soubirous, nơi thi thể của thánh Bernadette
Soubirous đang được bảo tồn và chiêm bái. Và sung sướng biết bao khi tôi được cầu thánh ban cho những điều mà tôi hằng mong đợi.
Chúng tôi rời Nevers gần một giờ trưa. Hoa , em kế Như Ý, gọi liên tục và trách Như Ý không quan tâm đến bữa trưa cho chúng tôi. Còn tôi cảm thâý no vì quá sung sướng! Tôi đã có một buổi sáng hết sức ý nghĩa.
Ba mươi phút sau chúng tôi đến nhà Danh Hoa. Danh đón chúng tôi ngay tận cửa.
Và chúng tôi vui vẻ chụp hình chung làm kỷ niệm. Gần 40 năm tôi mới gặp lại Hoa, cô em họ bé tí mà ngày xưa tôi hay gọi là "Bé"
Mới ngày nào Bé còn cô bé tí teo và tôi cùng Như Ý( Chị kề Bé), Bé , Bảy( em trai Út của Bé) chơi Cá Sấu Ăn Thịt Người, chơi Xan xi mà giờ đây cô Bé Hoa là chủ nhà hàng và có những đứa con thành đạt trong ngành y.
Hỏi thăm Bé mới biết Bảy giờ mở nhà hàng ở Bỉ chứ không còn ở Pháp. Và hỏi thêm thì biết Bảy ở gần nhà anh Tín và Minh Trang cho nên tôi rất tiếc là không biết để nhờ anh Tín chở đến thăm Bảy khi đến Bỉ.
Tay bắt mặt mừng xong, Danh Hòa mời chúng tôi vào dùng cơm trưa ngay. Vợ chồng cô em họ này đã cho cho chúng tôi thưởng thức nhiều món ngon đặc biệt của quán.
Ăn các món éch xào lăn, bò xào xả ớt , bánh tráng cuốn xong, Danh Hoa còn mời chúng tôi nếm các loại phô mai khác nhau cùng với bánh mì Pháp.
Rồi đem bánh kem ra mừng sinh nhật trễ cho Như Ý.
Như Ý nhắc hai ngày sinh nhật cận kề của Như Ý và tôi khiến tôi nhớ ra hôm nay là sinh nhật của mình. Thế là tôi chọn một chiếc bánh tươi tắn nhất cho ngày vui vẻ hôm nay và xem như bữa ăn họp mặt này là bữa tiệc sinh nhật do Danh Hoa dành cho tôi!
No comments:
Post a Comment