Ngày 28 tháng 9 năm 2013
Tháng chín năm nay chúng tôi du lịch chậm hơn những năm trước. Đến gần cuối tháng 9 chúng tôi mới lấy vé máy bay bay sang California. Lần này chuyến mạo hiểm cần nhiều ngày nên chúng tôi muốn chắc chắn con cái ổn định trong trường học và công việc làm trước khi đi.
Đáp xuống phi trường Los Angeles, chúng tôi đến chỗ thuê xe lái xe về khách sạn. Lang thang chụp vài cảnh đẹp quanh vùng, chúng tôi đến nơi hẹn với vợ chồng Hoàng Hà Huyền Hương.
Hơn ba mươi lăm năm gặp lại, tôi thật sung sướng khi Hoàng Hà Huyền Hương ngày nào vẫn xinh đẹp như xưa.
Bốn chúng tôi đã có một bữa ăn tối thật thú vị và đầm ấm. Tôi cho Huyền Hương biết chúng tôi sẽ đi Yosemite và sẽ trở lại San José khoảng 3 hay 4 tháng 10.
Ngày 29 tháng 9 năm 2013
Chúng tôi rời khách sạn từ mờ sáng. Dọc đường chúng tôi ghé tiệm Việt Nam mua một ít thức ăn và nước rồi thẳng hướng về Yosemite.
Đến Yosemite chúng tôi đậu xe tại bãi rồi cùng những người khác chờ đón xe buýt để được đưa vào rừng cổ thụ.
Chúng tôi
Khi trở lại bãi đậu xe chúng tôi lấy thức ăn trong balô ra ăn rồi lái xe tìm đến chỗ nhà thuê.
Đường đến chỗ nhà thuê trong khu rừng Yosemite gập ghềnh và phức tạp. Mặc dù chúng tôi có máy hướng dẫn đường nhưng có lẽ những con đường nhỏ hẹp không được cập nhật trong máy cho nên chúng tôi đã phải vòng lui tới rất nhiều lần một nơi mà cảm tính báo cho tôi biết đó là khu nhà thuê.
Cuối cùng thì đúng như trực giác báo cho tôi biết khi tôi thấy 1 gia đình cùng vào nơi đậu xe . Hỏi thăm mới biết là địa chỉ mà chúng tôi đang tìm là địa chỉ người quản lý dùng cho văn phòng khác với nơi chúng tôi thuê phòng ở là nơi chúng tôi đang đậu xe.
Sau khi lấy chìa khóa, chúng tôi cất hành lý, tắm rửa rồi vội lái xe đến Tunnel View để chụp hình ngay.
Có lẽ không ngoài vợ chồng tôi, những người đến ở trong khu công viên Quốc Gia Yosemite đều biết Tunnel View là nơi đẹp tuyệt của khu vực, nên đã có mặt với những loại máy hình đủ kiểu đủ cỡ khác nhau.
Chiều tối, trời lạnh buốt khiến tôi chỉ muốn ngồi trong xe chờ chồng tôi chụp hình. Nhưng khi nhìn ánh hoàng hôn lung linh muôn màu muôn sắc ở hai đỉnh El Capitan và Half Dome, tôi quyết định lấy máy hình tham gia cùng những người đang chú tâm điều chỉnh những máy hình chuyên nghiệp của họ.
Tất cả đều hướng máy về hai đỉnh El Capitan và Half Dome trước mặt. Chồng tôi giải thích cho tôi biết El Capitan có hình thẳng đứng là núi đá granite lớn nhất thế giới và cũng là thách thức yêu thích của các nhà leo núi đá khắp nơi trên thế giới. Trong khi, Half Dome cũng là núi đá granite nhưng có hình dạng đặc biệt. Nó trông giống như mái vòm bị cát một nửa trong khi một bên là một khuôn mặt tuyệt trong khi ba mặt khác thì tròn nhẵn. Anh cố gắng chụp nhiều hình để có một tấm ảnh ưng ý nhất.
Sáng ngày 30 tháng 9 năm 2016 chúng tôi lái xe đến Tunnel View thật sớm để chồng tôi canh hình chụp cảnh mặt trời lên. Sau đó chúng tôi tiếp tục lái xe ven theo đường .
Cảnh vật ở đây đẹp tuyệt. Khung cảnh thơ mộng và thanh bình khiến tôi bị mệ hoặc, không muốn rời bước. Còn chồng tôi chụp nhiều hình nhưng luôn luôn tiếc rẻ chụp thêm. Đứng vị trí nào anh cũng thấy cảnh đẹp và tôi cũng cùng ý nghĩ như anh.
Có lúc chúng tôi đi bộ sâu vào trong núi.
Có lúc chúng tôi đậu xe rồi đón xe buýt để đi những cứ điểm theo hướng dẫn. Có lúc chúng tôi xuống xe đi bộ
Trưa hôm đó, chúng tôi ghé siêu thị mua thức ăn rồi về phòng thuê.
Nhà thuê có đầy đủ tiện nghi nên chúng tôi tự nấu một bữa ăn tối ngon lành.
Sáng 1 tháng 10 năm 2013
Sáng sớm chúng tôi lái xe lên đường. Rời Yosemite, chúng tôi vẫn còn luyến tiếc cảnh đẹp lúc trời rạng đông nên dừng lại chụp thêm vài tấm hình rồi mới ra đi.
Một điều hết sức lý thú khi du lịch "kiểu" của chúng tôi là chúng tôi có thể khởi hành sớm hay muộn, và dừng lại bất cứ lúc nào, bất cứ nơi nào thuận tiện đối với chuyến du lịch.
Những lần du lịch theo thông tin trừ các bản đồ, tôi thường là phụ tá đắc lực cho chồng tôi. Trên xe, tôi thường đọc hướng dẫn chỉ đường, kiểm tra những con đường đi qua, xem phương và định hướng.
Thực tế luôn khác xa với những gì bản đồ cho nên chúng tôi đã phải vòng đi vòng lại không biết bao lần ở một nơi.
Radio thông baso hôm nay là ngày Furlough. Chính phủ liên bang cho đóng cửa các công viên quốc gia trên khắp nước Mỹ. Khu công viên Yosemite không có nhân viên làm việc và cũng không để bất kỳ du khách, người leo núi nào được vào.
Chúng tôi đang trên con đường ra khỏi Yosemite, không ảnh hưởng chuyện đóng cửa của chính phủ liên bang nhưng cảnh vắng vẻ và heo hút tạo cho tôi cảm giác như mình đang lạc loài ở nơi hoang dã.
Mặc dù thế, chúng tôi không từ bỏ kế hoạch mà mình định. Chúng tôi đậu xe quyết tìm cho ra Soda Spring( Suối phun bọt như soda)
Theo bảng chỉ dẫn, chúng tôi đi bộ vào trong sâu nhưng càng đi chúng tôi không còn trông thấy bảnh chỉ đường nào nữa. Qua vùng đất hoang vắng " đồng không mông quạnh" là một con suối đầy nước trong với, chỉ không tìm ra Soda Spring như hình ảnh chúng tôi xem trong google.
Biết là mình đã đến đúng vị trí nhưng càng tìm càng không thấy nên chúng tôi đành phải đi trở ra chỗ đậu xe.
Bởi lúc đầu chúng tôi hăm hở quyết tìm Soda Spring cho bằng được nên không để ý đến cảnh núi rừng heo hút . Đến khi tìm đường quay trở lại, nhìn tứ phía hoang vắng, tôi thấy lạnh toát và nổi da gà. Tưởng tượng có một ai đó chận đường và hành hung vợ chồng tôi thì tôi sẽ lăn ra ngất ngay.
Nghĩ như thế, tôi hốt hoảng gọi chồng tôi chạy thật lẹ ra khỏi khu vực để đến chỗ đậu xe
Chồng tôi cũng sợ hãi không kém. Chúng tôi quính quáng chạy thật nhanh. Cuối cùng chúng tôi cũng đến chỗ xe đậu. Vào ngồi trong xe, khóa cửa cẩn thận, cảm giác sợ hãi vẫn còn đọng trong tôi. Sự hoang vắng cho tôi một nỗi sợ hãi mơ hồ không rõ nhưng rất đậm nét và kinh khủng. Nhìn một vài chiếc xe đi ngược lại, chồng tôi giải thích rằng con đường mà chúng tôi đang đi ra khỏi khu Yosemite thì không bị ngăn cản và những người chúng tôi thấy trên đường là những người đã vào ở trong khu vực những ngày trước đó . Còn những người định vào khu này trong hôm nay thì ở đoạn trường trái ngược, bị ngăn chận bởi chỉ thị đóng cửa.
Tôi chợt hiểu rằng: Nếu không có chỉ thị đóng cửa thì ngày thứ Ba hôm nay chúng tôi có dịp trông thấy Soda Spring. Nhân viên kiểm lâm chắc chắn hướng dẫn chúng tôi đường đến đó! Chúng tôi sẽ cảm thấy an toàn khi thấy người qua lại
Tôi cảm thấy tiếc! Rất nhiều!
Nhưng nỗi tiếc rẻ của tôi dần dà cũng nguôi ngoai vì tôi tiếp tục tập trung vào con đường ngoằn nghèo trước mặt và cảnh đẹp hai bên đường.
Có khá nhiều hồ với những vẻ đẹp quyến rũ khác nhau.
Rời June Lake chúng tôi thẳng tiến đến Mono Lake. Còn sớm chưa đến giờ check In khách san nên chúng tôi ghé những hồ gần đó chụp và ngắm cảnh.
No comments:
Post a Comment